Dãy núi Rồng.
Nơi mà lực lượng của Noark và quân đội hoàng gia đã tạo thành một chiến trường khổng lồ và giao tranh dữ dội.
“Tướng quân, có báo cáo rằng Kẻ Phản Bội đã xuất hiện ở mặt trận phía tây!”
Chỉ huy Quân đoàn Số 3, Eltora Tercerion, cau mày trước báo cáo của cấp dưới.
“Kẻ Phản Bội… Tôi đã hiểu. Anh có thể rời đi.”
“Vâng, thưa ngài!”
Người cấp dưới cho rằng việc nhắc đến Kẻ Phản Bội đã làm Eltora khó chịu, nhưng lý do thực sự lại khác.
‘Kẻ Phản Bội đã xuất hiện…’
Eltora không phải là kẻ ngốc.
Vài ngày trước, người ta phát hiện quân lính từ Mặt trận phía Tây Noark đang tiến về phía bắc.
Lý do duy nhất anh có thể nghĩ ra cho việc huy động cả một cánh quân của Noark là để truy đuổi đoàn thám hiểm đang cố gắng trốn thoát một mình.
‘…Vậy nghĩa là chúng đã đạt được mục tiêu của cuộc truy đuổi rồi sao?’
Vô thức, Eltora nắm chặt nắm đấm.
‘Cha… Không, Hầu tước. Ông ta đang định làm gì vậy?’
Ngay trước khi dẫn quân vào mê cung, Eltora đã nhận được hai mệnh lệnh bí mật từ cha mình.
Một là phớt lờ mọi yêu cầu giải cứu từ đoàn thám hiểm.
Và cái còn lại là…
‘Nếu chúng có thể tự mình trở về, hãy tiêu diệt chúng mà không để ai biết.’
Không biết có phải may mắn hay không, Eltora không cần phải thực hiện mệnh lệnh thứ hai. Bởi vì con đường mà đoàn thám hiểm đã chọn ngược lại với nơi đây.
‘Họ thực sự đã chết hết rồi sao…?’
Anh cảm thấy mâu thuẫn.
Chính anh đã góp phần vào việc từ bỏ họ. Anh cũng sẽ gặp rắc rối nếu họ sống sót và trở về.
Nhưng…
Badump!
Không hiểu sao anh vẫn cảm thấy không thể tin vào điều đó.
Họ thực sự đã chết sao?
Bjorn Jandel, người sống sót trở về từ biến cố ở Hang Pha Lê, lại chết một cách không ai hay biết như vậy sao?
“……”
Eltora nhắm mắt lại và chìm vào suy nghĩ.
Anh đang tưởng tượng mình sẽ làm gì nếu anh là đoàn trưởng của đoàn thám hiểm.
‘Lý do họ chạy trốn về phía bắc thay vì đi về phía nam nơi đồng minh của họ đang ở – rất có thể là để khiến kẻ thù bất ngờ’
Đó không phải là một nước đi tồi.
Đặc biệt là vì họ đã tránh được hai viên đạn.
‘Anh ta đã biết trước sao…?’
Well, Eltora không có cách nào biết được điều đó. Nhưng ngay cả khi anh ấy làm vậy, kết quả vẫn sẽ không thay đổi. Chỉ vì họ đi về phía bắc không có nghĩa là có đường thoát.
Lãnh thổ của kẻ thù sẽ không có quân tiếp viện.
Vòng vây sẽ ngày càng siết chặt.
Các thành viên trong nhóm cũng ngày càng kiệt sức.
Nếu là anh, anh sẽ đưa ra quyết định thế nào?
Không, không phải anh, mà là Bjorn Jandel…anh ấy sẽ làm gì, một người đàn ông quyết đoán nhưng không thể nhìn thấy toàn cục?
‘……Núi Băng.’
Đột nhiên, suy nghĩ của Eltora Tercerion dẫn anh tới đó.
Nếu họ cứ tiếp tục chạy trốn mà không từ bỏ cho đến phút cuối thì lựa chọn duy nhất còn lại có vẻ là nơi đó.
‘Kể cả nếu họ đến đó, khả năng sống sót cũng là không cao.’
Không có viễn cảnh nào anh hình dung dẫn đến một kết quả tốt đẹp và không phải bởi vì anh đang đánh giá thấp khả năng của Bjorn Jandel.
Núi Băng?
Glacier Eye?
Nếu có ai đó có thể vượt qua được những thách thức này thì đó chính là anh ấy. Với màn trình diễn của anh ấy ở Hang Pha lê, việc anh ấy có thể vượt qua những nguy hiểm như vậy là hoàn toàn khả thi.
Nhưng anh đã gặp nhầm đối thủ.
‘Bởi vì không đời nào Hầu tước lại không dự đoán được chuyện này.’
Hướng tới Núi Băng.
Một động thái táo bạo và độc đáo.
Nhưng cuối cùng, đây cũng chỉ là một động thái mà ngay cả Eltora cũng có thể dự đoán được.
Liệu cha anh, người luôn lên kế hoạch cho mọi tình huống có thể xảy ra, có bỏ mặc vấn đề này không?
‘Bjorn Jandel sẽ không thể sống sót trở về.’
Eltora Terecerion đã đi đến kết luận đó.
Bỏ qua tiếng đập thình thịch không thể giải thích của trái tim mình.
***
Đội hình hiện tại của chúng tôi rất đơn giản.
Con đường cần phong toả là một con đường hẹp, chỉ đủ rộng cho khoảng bốn người đứng.
“Schuiz, anh có chắc là mình sẽ ổn không?”
“Tôi đã nói rồi mà, đúng không? Nếu các anh cũng đứng ở đây thì nơi này sẽ chật đến mức không thể di chuyển được nữa.”
Tôi là người duy nhất ở tuyến đầu, nơi tôi phải chặn đứng tất cả kẻ thù.
Đây chính là giải pháp tôi đưa ra, giải pháp có thể cứu được nhiều người nhất.
“Đừng ép bản thân quá. Chúng tôi luôn ở ngay phía sau anh.”
“Vâng, điều đó làm tôi thấy yên tâm. Tôi tin anh—”
“Bjorn Jandel…!!”
Đúng lúc này, giọng nói đầy sát khí của Sát Long Nhân vang lên.
“Thì ra là ngươi chạy tới đây!”
Nhìn giọng điệu kiêu ngạo của hắn ta, có vẻ chúng vẫn chưa nắm bắt được tình hình.
Nhưng thật không may, không phải tất cả bọn họ đều ngây thơ như anh chàng kia.
“Regal Vargos, bình tĩnh lại.”
Một nhà thám hiểm đưa tay ra để ngăn Sát Long Nhân lại, người có vẻ như đang chuẩn bị lao về phía tôi.
Ken két.
Một thành viên của đoàn thám hiểm phía sau tôi đã nghiến răng khi nhìn thấy người đàn ông đó.
“Tên khốn đó… Hắn đã giết tiểu thư Naria…”
Milburn Naria, người triệu hồi troll.
Cho dù cô ấy có phải là một Ác Linh hay không thì chính gã đó đã giết cô gái ấy, người cho đến tận lúc chết vẫn hy vọng chúng tôi trở về an toàn.
“Anh là Bjorn Jandel, đúng không?”
Người đã ngăn chặn Sát Long Nhân bước tới và nói chuyện với tôi.
‘Tên khốn này là thủ lĩnh thực sự, phải không?’
Hành động của hắn ta tự nhiên đến mức khiến tôi nghĩ vậy.
Nếu hắn ta không có thẩm quyền, có lẽ hắn ta sẽ hỏi ý kiến người khác trước khi làm một việc như vậy.
Nhìn vào thì ngay cả tên khốn Sát Long Nhân kia cũng chỉ đứng yên một chỗ.
“Đúng vậy, tôi là Bjorn Jandel.”
Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi quyết định trả lời.
Tôi cũng tò mò.
“Còn anh là ai?”
Trước câu hỏi của tôi, hắn ta trả lời không chút do dự.
“Manua Rephless”
Cái tên đó của được thêm vào danh sách cần tiêu diệt của tôi.
“Để tên khốn đó cho tôi…”
Không, đó là cái tên có thể sẽ được thêm vào danh sách tất sát của tất cả chúng tôi.
Ngay từ lúc hắn bắt đầu cuộc trò chuyện, sát ý đã bắt đầu hiện lên trong mắt những thành viên trong nhóm đứng sau tôi.
Nhưng không ai hành động hấp tấp.
“Manua Rephless sao? Chưa từng nghe nói đến anh.”
“Ồ, điều đó cũng dễ hiểu thôi. Về mặt lý thuyết, tôi là một vũ khí bí mật.”
Lời nói của hắn ta đã giúp tôi chứng thực cho nghi ngờ của mình.
Tôi đã tự hỏi điều đó khi thấy họ được trang bị Tinh chất cấp cao được sản xuất từ Tầng 8. Vậy ra, Những tên này có vẻ thực sự là một trong những người đã ở bên trong Khe nứt Tầng 8.
“Vậy, anh muốn nói gì?”
Sau khi xác nhận nghi ngờ của mình, tôi đi thẳng vào vấn đề. Hắn ta có vẻ không thích giới thiệu dài dòng, nên hắn ta lên tiếng ngay.
“Như tôi đã nói, tôi có một đề xuất.”
“Một lời đề nghị…?”
“Như tôi đã nói trước đó, chúng tôi là vũ khí bí mật của Noark. Cho dù chúng tôi có thể tiêu diệt thành công tất cả các người, thì việc mất đi một hoặc hai thành viên cũng sẽ là một tổn thất nặng nề cho đội ngũ.”
“Vào thẳng vấn đề đi.”
Manua xòe tay ra.
“Năm.”
“…?”
“Giao nộp năm người thôi. Như vậy là đủ để thỏa mãn chúng tôi, và chúng tôi sẽ rời đi. Và không, Bjorn Jandel, anh không cần phải là một trong số họ.”
Hừ.
Sự vô lý của lời đề nghị đó khiến tôi im lặng trong giây lát.
“Không tệ, đúng không? Năm mạng sống để những người còn lại có thể ra đi mà không bị thương.”
“Ồ, nghe có vẻ như ta mới là người nên đưa ra lời đề nghị đó. Nếu năm người trong số các ngươi dâng cổ mình lên, ta sẽ để những người còn lại sống sót trở về. À, và tất nhiên, ngươi và Regal Vargos cũng phải nằm trong số đó.”
“Anh có chắc là anh sẽ không hối hận không?”
Hắn ta đang nói gì thế, bị ngu à?
Thuốc độc đội lốt rượu vẫn là thuốc độc.
“Sự hối tiếc là dành cho mẹ ngươi, không phải cho ta.”
“Cái gì…?”
Anh ta giật mình, có lẽ chưa từng nghe thấy thứ ngôn ngữ như vậy ngay cả ở Noark thô lỗ. Vì chúng tôi không có tư cách để cười, tôi tiếp tục mà không do dự.
Nhìn vào cái đầu trọc lốc của tên khốn đó, đỏ ửng vì ánh sáng của ngọn lửa, tôi mỉm cười.
“Mẹ của ngươi có lẽ không biết rằng đứa con mà bà ta sinh ra trong đau khổ là một đứa hèn nhát, một đứa chỉ biết lè lưỡi trước mặt kẻ thù.”
“Ngươi không phải đang tè dầm vì sợ chúng ta chứ? Khó mà biết nhận biết được vì mùi hôi thối nồng nặc cứ bốc ra từ cơ thể ngươi.”
“Sao ngươi không nói gì cả? À, có lẽ vì ngươi không có mẹ—”
“Đồ khốn nạn…!”
“Ồ, thì ra là vậy, hả? Sao phải chửi thề. Đừng quá kích động. Ta hiểu. Ta hiểu. Ngươi hèn nhát như vậy chắc hẳn là vì ngươi không được nuôi dạy tử tế.”
“…”
“Còn cái đầu trọc lốc của ngươi thì sao? Có lẽ là do ngươi đã phải chịu đựng quá nhiều căng thẳng hồi đó—”
“Ta sẽ giết ngươi!!”
Ồ, tại sao hắn ta cứ ngắt lời tôi thế?
Mặc dù cảm thấy hơi tổn thương nhưng tôi đã đạt được mục tiêu của mình.
Suy cho cùng, thế giới luôn vận hành theo cùng một cách.
“Ừ, không, ngươi sẽ không làm được đâu.”
“Á!”
Người mất bình tĩnh trước thì luôn thua cuộc.
“Rephless! Đừng kích động; đó là bản chất của hắn! Nếu anh mắc mưu hắn, hắn sẽ chỉ có lợi…”
Điều ngạc nhiên là Sát Long Nhân đã cố gắng trấn tĩnh anh ta.
Như thể điều đó có thể hiệu quả chắc.
Cái đầu trọc lốc của hắn ta, với máu dồn về, đã chuyển sang màu đỏ.
Vỗ nhẹ.
Ngay sau đó, anh ta nắm chặt tay và lao về phía tôi.
Class của anh ấy là võ sĩ, một class hiếm trong Mê cung.
Đây là một nghề nghiệp có thể hữu ích ở những cấp độ thấp nhưng lại không có Tinh chất cốt lõi tốt ở giai đoạn giữa của trò chơi.
Nhưng bù lại, nó lại có rất nhiều kỹ năng tốt ở các giai đoạn sau.
Chẳng hạn như thứ hắn ta đang dùng bây giờ.
[Manua Rephless đã niệm [Iron Fist]
[Iron Fist], có thể nhận được từ Khe nứt Tầng 8.
Hiệu ứng của thứ này rất đơn giản.
Nhấp nháy!
Lao thẳng về phía trước khoảng bốn mét, gần giống như dịch chuyển tức thời.
Và sau đó…
Đùng!
Một cú đấm đẩy lùi vô điều kiện thách thức mọi định luật vật lý.
Và…
“Nó gây ra sát thương cố định tỷ lệ thuận với chỉ số sức mạnh của người sử dụng và chỉ số kháng vật lý của mục tiêu.”
Thiệt hại càng lớn nếu bạn càng cứng rắn.
Trong trận chiến trước đó, phòng tuyến đã bị hủy hoại vì kỹ năng này.
Chỉ sau một vài đòn, lá chắn mana vỡ tan, và hàng ngũ chiến đấu sụp đổ, buộc chúng tôi phải rút lui. Vì chúng tôi chọn rút lui thay vì phòng thủ, tôi đã không đạt được một trong những mục tiêu chính của tanker: giữ chân kẻ thù.
Nhưng mọi thứ bây giờ đã khác.
“……Ồ.”
Một chấn động làm rung chuyển các cơ quan bên trong cơ thể tôi?
Vì tôi không có lá chắn Mana nên tôi có thể cảm nhận trực tiếp cơn đau, nhưng…
Vậy thì sao?
[Royta Mamender đã niệm phép [Emergency Regeneration] (Tái sinh khẩn cấp)
Phép chữa lành có hiệu lực ngay sau khi bị tấn công.
[Benjamin Orman đã triệu hồi [Sanctuary of Moonlight] (Thánh địa ánh trăng)
Một vùng sáng xuất hiện, tăng cường khả năng tái sinh tự nhiên của mục tiêu bên trong xuất hiện ở giữa tôi và kẻ thù.
Vù vù.
Nhìn xuống nắm đấm của hắn ta đang cắm vào bụng mình, tôi hét lên.
“Bethel—raaaaahh!!”
Hắn ta giật mình, có lẽ tai hắn ta bị đau vì tiếng hét lớn đột ngột.
Khi tôi vung búa xuống, hắn ta lùi lại phía sau.
Hắn ta đang cố gắng sử dụng [Iron Fist] một lần nữa sau khi nới rộng khoảng cách.
Kỹ năng đó rất tuyệt và không có thời gian hồi chiêu, nhưng cần phải chạy đà một khoảng cách nhất định để có thể sử dụng nó.
‘Như thể tôi sẽ để hắn ta làm điều đó vậy.’
Tôi ngay lập tức liên kết [Transcendence] và [Eye of the Storm].
Lúc đó, tôi không thể xử lý hắn ta như vậy được vì tiền tuyến đã sụp đổ và rất nhiều kẻ thù đã vượt qua tôi.
Vù !
“……!”
Tôi vung búa vào hắn ta trong khi hắn bị kéo về phía tôi với vẻ mặt kinh ngạc. Nhưng thật không may, nó không hiệu quả lắm.
Bởi vì dù sao thì hắn cũng chơi ở vị trí tanker.
[Manua Rephless đã sử dụng kỹ năng [Indestructible] (Bất khả xâm phạm)
Hắn ta khoanh tay trên đầu và chặn đòn tấn công của tôi.
Khi cuộc trao đổi ngắn ngủi đó kết thúc, những gã phía sau hắn ta cũng bắt đầu tham gia và tấn công.
[Ricky Aymond đã niệm [Thunder’s Mark] (Dấu ấn của sấm sét)
[Kale Elbad Zeneger đã triệu hồi [Earthspike] (Địa thứ)
Các kỹ năng được bắn vào tôi.
Một số kỹ năng bỏ qua kháng vật lý và đâm vào cơ thể tôi, nhưng các kỹ năng chữa lành tập trung của các linh mục đã nhanh chóng phục hồi cho tôi.
[Anne Parbella đã sử dụng [Lightning Dash]
Nhà thám hiểm cận chiến bay qua tôi ngay lập tức, không có thời gian để chặn lại.
Anne Parbella đã chọn [Gathering]
Một combo kỹ năng có thể dịch chuyển hai đồng minh đến một khoảng cách nhất định.
[Fruan Cullin đã sử dụng [Spirit Enhancement] (Linh thú cường hoá)
[Marione Treeder đã sử dụng [Dance of Cataclysm] (Vũ điệu của thảm họa)
Những kẻ này hoạt động như một tiểu đội quấy rối vậy.
Vị trí của chúng tôi không chịu ảnh hưởng bởi các hiệu ứng môi trường chống lại họ. Có lẽ họ nghĩ rằng chiến đấu ở đây sẽ xoay chuyển tình thế có lợi cho họ.
‘Họ đã đánh giá thấp chúng tôi.’
Kể cả khi trình độ kỹ năng cá nhân của họ cao hơn, liệu họ có thực sự nghĩ rằng ba người trong số họ có thể đánh bại được hai mươi người của tôi không?
“Đừng lo lắng về phía này! Chúng tôi sẽ không để bất kỳ tên nào quấy rầy anh đâu!”
Tôi quyết định để lại những kẻ xâm nhập cho đồng đội của mình.
Kể cả nếu có tên nào đó lẻn đến và đâm tôi từ phía sau, trường năng lượng chữa lành cũng đảm bảo tôi sẽ không chết.
Mà, ngay từ đầu họ cũng không có ý định nhắm tới tôi.
“Giết chúng đi! Đã đến lúc rút kiếm báo thù!”
“Ngươi nghĩ bọn ta sẽ bất lực như lần trước sao!”
“Waaahhhh!!”
Và thế là cuộc hỗn chiến bắt đầu.
Kẻ địch bên kia ranh giới, bao gồm cả gã trọc đầu, lao tới để phá vỡ phòng tuyến của tôi, và ba kẻ đã vượt qua ranh giới vung vũ khí, che chắn cho nhau, cố gắng quấy rối tuyến sau của chúng tôi.
Vù!
Các linh mục và pháp sư trên đỉnh liên tục hỗ trợ, đồng thời gây sát thương và chữa lành.
“Linh mục! Trước tiên hãy hạ gục các linh mục!”
Vì vậy, chúng cố gắng nhắm vào các linh mục bằng cách tung ra nhiều kỹ năng khác nhau từ xa, nhưng…
Đòn tấn công của chúng tan biến trước khi lên tới đỉnh.
Đó là nhờ vòng tròn ma thuật được vẽ trước đó. Chỉ cần các linh mục được bảo vệ thì chúng tôi không thể thua.
“Một lá chắn…!”
Nhận thấy tấn công từ xa không có tác dụng, chúng bắt đầu nghĩ ra những kế hoạch thay thế.
「Mike Roimus đã sử dụng [Slimewalk].」(di chuyển kiểu slime, chắc là leo tường)
「Lia Andes đã thi triển [Flame Glide].」(Hoả độn)
Kỹ năng được thiết kế để leo lên vách đá.
「Erwin Fornacci di Tersia đã sử dụng [Rapid Fire]]
Đương nhiên, chúng đã bị lực lượng tấn công tầm xa của chúng tôi chặn lại.
Và rồi thời gian cứ trôi qua.
“Lũ yếu đuối này!”
Đúng như tôi dự đoán, trận chiến diễn ra với lợi thế lớn cho chúng tôi.
Ba kẻ đã vượt qua tôi không thể vượt qua bất lợi về quân số và đã bị đánh bại hoàn toàn, còn tôi, đứng vững như bức tường sắt, tiếp tục ngăn cản những kẻ thù còn lại vượt qua.
“Chết tiệt…!”
“Sao con quái vật đó không biết mệt nhỉ!”
“Giết hắn đi! Giết hắn bằng cách nào đó!!”
Khi tình hình trở nên bất lợi, chúng càng tấn công dữ dội hơn.
Vì một lý do rất đơn giản, tất cả bọn họ đều đã bị thương.
Chúng nhận ra rằng nếu chúng lùi bước bây giờ, cũng sẽ không còn cơ hội nào khác.
“Mọi người, đừng dừng lại!”
“Bất kể các anh bị thương thế nào, chỉ cần chúng ta chiến thắng trận chiến này thì mọi chuyện sẽ kết thúc!”
Các cuộc tấn công của chúng ngày càng dữ dội hơn khi thương tích của chúng ngày càng nhiều.
Tương tự như vậy với Sát Long Nhân, người đang vung kiếm về phía tôi cùng lúc với gã trọc đầu ngay trước mặt tôi.
“Này, để ta hỏi ngươi một điều nhé.”
“……?”
“Ta tò mò—khi nào thì nó sẽ đến? Khoảnh khắc mà ngay cả cái chết cũng không thể cứu được ta?”
“…Can đảm lắm.”
Hắn ta khựng lại một lúc, lưỡi kiếm lơ lửng trong sự do dự. Sau đó, như thể vừa thoát khỏi cơn hoảng loạn, hắn ta lùi lại, trừng mắt nhìn tôi.
“Lúc nào việc chiến đấu với ngươi cũng khiến ta phải hy sinh gì đó, tên Barbarian khốn khiếp.”
Với vẻ mặt quyết tâm, hắn ta kích hoạt kỹ năng tối thượng của mình.
[Regal Vargos đã niệm chú [Long Ngữ: Silence of the Soul]
Ồ, cuối cùng hắn ta cũng sử dụng nó rồi.
[Nhân vật của bạn thiếu sức mạnh linh hồn]
[Gigantification] đã bị hủy bỏ]
Trong chốc lát, cơ thể tôi co nhỏ lại.
Chiếc búa và chiếc khiên tưởng chừng nhẹ như lông vũ giờ lại nặng tới hàng ngàn pound.
[Nhân vật của bạn đã bước vào trạng thái Linh hồn Kiệt quệ.]
[Tất cả chỉ số tạm thời giảm 70%.]
Đây chính là trạng thái tôi đã trải qua trong Mê cung Larkaz.
Ôi, thật hoài niệm.
Lúc đó, tôi thực sự nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc chỉ sau một kỹ năng đó—
“Ugh! Khụ! Gwaaaah…!”
Cái quái gì thế—tên này bị sao thế?
Tại sao hắn ta lại đột nhiên ho ra máu?
À, việc sử dụng Long Ngữ đã gây áp lực cho cơ thể hắn ta sao?
Haha, nghe giống như một con ong sẽ chết sau khi đốt người vậy.
“Regal Vargos! Anh ổn chứ?”
“Tôi ổn… Chỉ cần giết hắn ta… Heh heh heh”
Hắn loạng choạng, nhưng ánh mắt căm thù vẫn nhìn chằm chằm vào tôi.
Sự nhiệt tình đó là dành cho tôi sao… Có chút ngượng ngùng.
「Nhân vật sử dụng [Soul Dive]」
「Năng lượng linh hồn được tái tạo tỷ lệ thuận với năng lượng tiêu thụ.」
Tôi có nên cảm thấy tiếc nuối thay cho hắn ta hay không?
「Trạng thái Linh hồn Kiệt quệ đã được giải quyết.」
Tình huống bất lợi mà hắn ta liều mạng để tạo ra, chỉ cần một kỹ năng là tôi đã giải quyết tất cả.
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập