Chương 153: Mỹ nữ! Kiếm sĩ! Thịt!!

Perona lập tức vui mừng bay đến bên cạnh Moria, quay người giơ ngón út lên chỉ thẳng về phía đám Mũ Rơm, đắc ý cười khanh khách:

“Với Ảnh Pháp Sư trông coi bản thể ta, bản tiểu thư một mình cũng đủ đánh bại các ngươi rồi!”

Đám Mũ Rơm cùng hai kẻ địch đứng cách xa nhìn nhau, vẻ mặt đều trở nên nặng nề.
Một mình Công chúa U Linh đã đủ phiền toái, vừa mới nắm được nhược điểm của nàng thì lại xuất hiện thêm một Vương Hạ Thất Vũ Hải!

Đặc biệt là lúc này — ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía ba bóng người quỳ rạp một bên, như thể đã hoàn toàn sụp đổ.

Bốn trụ cột chiến lực, có tới ba người bị khắc chế hoàn toàn bởi năng lực quái dị của đối phương.

“Chờ đã! Sanji trúng chiêu từ bao giờ vậy?!”
Chopper hoảng hốt kêu lên.

“Ngay lúc nãy, khi Công chúa U Linh kia vừa ló đầu ra khỏi phòng.”
Robin thản nhiên đáp.

“Quá… quá ngu ngốc rồi!!”
Frankie trợn mắt kêu to.

“Ba tên đần độn!! Mỗi lần tới tình huống thế này là lại bày trò!!”
Nami giận đến mức toàn thân run lên, trán nổi đầy gân xanh.

“Đứng dậy ngay cho ta, lũ khốn kiếp!!”

Ầm! Ầm! Ầm!

Nami vung nắm đấm, trực tiếp đánh cho ba tên kia một trận no đòn!
Đến khi cả ba kẻ đều nằm đo đất, trên đỉnh đầu mỗi người đều sưng vù lên một cục lớn.

Ấy vậy mà vẫn sụ mặt xuống, lộ ra bộ dáng như vừa mất đi cả thế giới.

“Nắm đấm của Nami mà còn vô dụng sao?!”
Chopper trố mắt há hốc mồm.

“Không thể nào đâu!”

“Những tên này… đầu óc còn hoạt động không vậy?”

Usopp và Frankie đều không dám tin vào mắt mình.

“A la a la a la~ ta đây Tiêu Cực U Linh trước giờ chưa từng thất bại.”
Perona che miệng cười khúc khích.
“Ý chí sa sút đâu phải dễ dàng hóa giải như vậy.”

“Rồi~ hí hí hí hí! Trông rất đẹp đấy!”

Ảnh Pháp Sư của Moria lúc này phảng phất như một vũng nước đen ngòm, hoà vào mặt đất rồi lao tới với tốc độ cực nhanh.

“Ảnh võ giả!”

Chỉ trong chớp mắt, hắn đã hoán đổi vị trí với Ảnh Pháp Sư, xuất hiện ngay bên cạnh ba kẻ đang quỳ!

“Tiểu tử Mũ Rơm Luffy!
Năm trăm năm mươi triệu cái bóng, ta sẽ không khách khí đâu!!”

Moria vung tay chộp lấy cái bóng của Luffy, năm ngón tay sắc nhọn như móc câu kéo lên — cái bóng mỏng manh như giấy bị xé toạc!

“Không xong!!”

Tất cả mọi người hoảng hốt, con mắt trừng lớn hết cỡ.
Moria đã lôi ra một cây kéo, chuẩn bị cắt đứt cái bóng của Luffy!!

Ngàn cân treo sợi tóc!!

“Hííííííí!!”

Đúng vào thời khắc đó, Usopp trợn to mắt, hít một hơi thật sâu rồi dốc hết sức bình sinh gào lên:

“MỸ NỮ KIẾM SĨ MANG THEO THỊT ĐẾN RỒI!!!”

Tiếng gầm đinh tai nhức óc vang vọng khắp đại sảnh, đến mức cả Moria cũng ngớ người:
“Hả? Gì cơ?”

Mỹ nữ.

Kiếm sĩ.

Thịt.

Ba từ đó như sấm vang bên tai.

Đang nằm sõng soài trên đất, thân thể Luffy, Zoro và Sanji đột nhiên chấn động, ánh mắt bùng cháy ngọn lửa vô hình!

Ba người đồng loạt chậm rãi ngẩng đầu, trong đáy mắt ánh lên thứ ánh sáng cuồng nhiệt kỳ dị.
Moria kinh ngạc quay đầu nhìn — chỉ thấy trước mặt hắn không còn là ba kẻ rã rời nữa, mà là ba tên ác quỷ đích thực!

Ánh mắt bọn họ như muốn cắn xé, khiến hắn lạnh toát sống lưng!

Chỉ trong một tích tắc —
Trước mắt Moria đã là ba lòng bàn chân đang giơ lên thật cao!

“CÚT ĐI!!!”

“ĐỪNG CẢN TRỞ CHÚNG TA!!!”

“THỊT!!!”

ẦM! ẦM! ẦM!

“Phốc oa!!”

Moria trợn trắng mắt, phun ra một ngụm máu lớn, thân hình khổng lồ bị đánh bay như một quả đạn pháo!

“Sức chiến đấu tăng vọt kinh khủng!!”

Tất cả mọi người có mặt đều trợn mắt há mồm, cằm rớt thẳng xuống đất!

Ý chí mãnh liệt đến mức nào mới có thể làm được chuyện này?!

“Ba người này… hoàn toàn không cứu nổi nữa rồi!!”

Không gian trong đại sảnh tĩnh mịch, u ám, chỉ có vài ngọn đèn dầu mờ nhạt treo trên các cột đá, miễn cưỡng xua đi một phần bóng tối.

Ầm! Ầm! Ầm!

Mấy cột đá bị đập vỡ nát, đá vụn rơi lả tả, Moria bị đè dưới đống đổ nát, thân hình hắn bắt đầu chìm vào trong đó.

“Mau tranh thủ lúc này! Giải quyết cái U Linh Công Chúa kia đi!!”

Frankie kêu lên, bàn tay trái lật ngược, một khẩu đại bác đen thui nhô ra từ cổ tay, hướng về phía bóng tối sắp nuốt chửng Moria mà khai hỏa.

Ầm! Ầm! Ầm!

Usopp cũng đồng loạt cầm hai cây thương, phối hợp cùng nhau, nhanh chóng bóp cò, những viên đạn đại bác bay vụt đi như tên lửa, nhắm vào Moria.

Ảnh Pháp Sư đứng chắn giữa, mới vừa muốn ra tay thì—

“Để cái bóng đó lại cho chúng ta!”

Zoro và Sanji đồng loạt nói, ánh mắt trở nên sắc bén.
Cả hai không hề chậm trễ, đồng loạt dồn lực vào đôi chân, phóng vọt lên không trung, hai tia sáng đen xé gió lao vút về phía trước, đến gần Ảnh Pháp Sư chỉ trong nháy mắt!

“Nhị Đao Lưu Cư Hợp. La Sinh Môn!”

“Thịt Dê SHOOT!”

Lí!

Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong không khí, thân hình khổng lồ của Ảnh Pháp Sư lập tức bị xé ra làm hai.

Ầm!

Sanji, với đôi chân dài mạnh mẽ như cột thép, đánh mạnh vào bên hông Ảnh Pháp Sư, đẩy văng hắn đi.

Những viên đạn đại bác cháy sáng lướt qua người họ, xé không gian phía sau, nổ tung mạnh mẽ tại điểm Kumasi!

Ầm! Ầm!
Một tiếng nổ mạnh vang lên, Kumasi bị đánh bay ra xa, cơ thể nhỏ bé của nàng văng qua không trung, lăn lộn mấy vòng trên mặt đất.

“Khốn kiếp! Bản tiểu thư thân thể đều bị làm bẩn á!” Perona nổi giận, quát lên. Nàng từ trên không trung hạ xuống, bóng hình như một loại ảo ảnh, mờ dần rồi biến mất.

Vội vàng lao về phía bản thể, nàng quay lại, thay đổi hai quả bom U Linh khổng lồ trong tay.

“Đặc Đại U Linh. Thần Phong Quả Bom!”

“Sẽ không cho ngươi cơ hội!”

Tư lạp tư lạp!

Ánh mắt của Nami lóe lên, ngay lập tức biến thành lôi đình, xé rách không gian, lao tới Perona bản thể, giơ tay lên.

Trong ánh mắt hoảng loạn của Perona, một tia điện xẹt qua và đánh xuống!

“Không muốn a a a!” Perona gào thét đau đớn, nhưng không thể tránh thoát. Lập tức, U Linh và bản thể của nàng tan biến cùng lúc.

Cả người Perona, vốn không nhúc nhích, giờ đây bị phủ kín một lớp bụi đen, hai mắt trợn trắng và khói trắng bốc lên từ miệng nàng. Chỉ trong chốc lát, nàng mất hết ý thức.

“Làm trông rất đẹp, Nami!” Chopper hân hoan reo lên, “Không cần phải trở thành Cương Thi nữa rồi!”

Nhìn thấy Perona bị giải quyết, mọi người không khỏi mỉm cười.

Với việc năng lực của U Linh Công Chúa đã bị phá vỡ, giờ chỉ còn lại một mục tiêu duy nhất:

Ầm!

Moria dùng hết sức lực, đẩy đống đá lớn ra, lộ diện, sắc mặt dữ tợn, gầm lên, nhìn chằm chằm bọn họ với đôi mắt như muốn xé tan đối phương.

“Lại dám đánh bại thuộc hạ của ta, còn phá hủy Cương Thi Môn của ta!”

Ánh mắt Moria giận dữ, như thể muốn nuốt chửng tất cả mọi người, phối hợp với dáng vẻ quái dị của hắn, trông thật ghê rợn.

Moria mở miệng, lộ ra hàm răng sắc nhọn, bóng người Ảnh Pháp Sư bị xé tan trong nháy mắt, hóa thành một đám dơi bay vù vù xung quanh hắn.

Đối diện với hắn, là đội mũ rơm, tất cả đều đứng thành một hàng, Luffy dẫn đầu, ánh mắt kiên quyết, không hề có ý định lùi bước trước Moria.

“Vương hạ Thất Vũ Hải, thực lực của ngươi cũng không tồi.” Zoro cắn chặt Wado Ichimonji, khóe miệng khẽ nhếch lên, cười gằn, ánh mắt lạnh lùng nhìn Moria.

Sanji chậm rãi nhả một vòng khói, giọng nói nhàn nhạt: “Dáng vẻ cùng với cái tỏi kia giống nhau như đúc, không đem ngươi làm nguyên liệu nấu ăn thật là lãng phí.”

“Các ngươi có vẻ như nghĩ rằng hôm nay đã nắm chắc phần thắng, từng tên từng tên đánh ta, và đều cho rằng lão tử sẽ thua dưới tay các ngươi đúng không?”..

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập