Chương 132: Q.1 - Trị liệu và phòng thông linh (1/2)

Chương 122: Trị liệu và phòng thông linh (1/2)

Ầm ầm!

Tiếng sấm vang điếc tai vọng tại quận Watson, theo ánh trắng mãnh liệt, kiến trúc bị nước mưa rửa sạch đến trắng nõn nà đã hiện ra ánh sáng……

Trong ngõ nhỏ của Little Chinatown, một con mèo không lông trốn ở ngoài mái hiên của một căn phòng dưới đất, động vật nhỏ trời sinh nhạy cảm ngửi thấy mùi máu tươi, phát ra tiếng rống ô ô giận dữ, phía trước là nam nhân toàn thân mang theo máu đứng trong mưa.

……

Trên màn hình máy tính của Victor là một giải đấu boxing khẩn trương và kích thích, bên trong phát ra tiếng trầm đục khi găng tay đập nện ở nhục thể, vị “Ripper” rất có tiếng tăm ở vòng tròn dưới mặt đất này có chút không yên lòng, hắn một tay bám lấy cằm, góc mắt thấy được ghi-ta điện trong góc nằm.

Người trẻ tuổi như V kia đã xuất hiện ở trong đầu Victor.

Hắn thở dài một hơi.

Night City có rất nhiều người bèo nước gặp nhau, nhưng Victor luôn luôn xem người rất chính xác, tên kia có quan hệ gần như vậy với V, đoán chừng đã bị cuốn vào ổ rắn của Arasaka.

Cái này như trí giả tầm thường nam nhân chẳng qua là cảm thấy bi thương.

Night City luôn có đủ loại phương thức ăn thịt người, ám sát, giao dịch thất bại… Nhiều nhất là đạn lạc trên đầu đường, còn lại chính là công ty cũng sẽ không lưu lại thi cốt.

Victor cảm thấy tiểu tử kia rất có gan như mình khi tuổi còn trẻ, không chịu thua, không sợ thất bại, mặt mũi viết đầy quyết tâm mình muốn làm ra một phen sự nghiệp ——

Nhưng hắn càng ưa thích khách hàng có thể bình an trở về, nhất là hài tử mà V mang về, hắn càng hi vọng như thế.

Thời gian không còn sớm, mưa bên ngoài quá lớn, Victor chuẩn bị ngủ lại một đêm ở phòng khám nhỏ.

Ngay tại khi hắn chuẩn bị đứng dậy khóa cửa, cửa tự động đã mở ra.

“Bác sĩ Victor…”

Misty vỗ vỗ nước mưa trên người, xách theo một vài thứ trong tay.

Nàng là một cô nương rất đặc biệt, sẽ nghiêm túc đọc lên tên của mỗi người, hơn nữa chưa từng nói đùa quá trớn, thường xuyên duy trì suy xét nghiêm cẩn.

Victor thấy rõ người tới thì đã cười, “Là ngươi a… Thế nào hài tử?”

“Lại là một hồi mưa đông … Victor, đầu gối của ngươi từng bị thương, khi mưa lạnh tới thì rất dễ đau… Ta thấy bảng hiệu của một mực sáng, liền lấy một chút thức uống nóng tới cho ngươi.”

Đang khi nói chuyện, Misty móc ra đồ từ trong túi, nàng thậm chí còn thân thiết chuẩn bị một tấm chăn lông vì hắn.

Nữ hài nguyện ý để Victor thuê giá thấp hơn nữa thường xuyên đảm nhiệm y tá tạm thời đã giúp đỡ rất nhiều cho láng giềng và Solo chung quanh.

Vik đưa tay tiếp nhận chăn lông, có chút xin lỗi nói: “Tiểu đội kia từ quận Watson từng tới, đổi Cyberware, trên ghế đều là máu… Ngồi chỗ này, tạm chấp nhận một chút a.”

Misty chậm rãi ngồi xuống, “Thế nào?”

Nàng có tâm tư cẩn thận đến tình cảnh nhất định, có thể tinh chuẩn bắt ra bất luận biến hóa nào trên cảm xúc của người khác.

Victor tạm ngừng giải đấu boxing, “Ai… Tâm thần có chút không tập trung, ta nghĩ đã lâu rồi chưa thấy V bọn họ. Nghe nói Jackie gần nhất lại vội vàng làm đơn lớn?”

Misty lắc đầu, “Jackie một mực như thế, ưa thích mạo hiểm… Lần trước ta đã làm bùa hộ thân vì hắn, hắn nói: ‘Muội tử! Muốn bùa hộ thân làm gì ? Đạn bay qua lỗ tai —— Tiền và súng có thể bảo trụ mạng nhỏ của ca.’”

Thanh tuyến không nhanh không chậm của Misty phối hợp thêm nàng bắt chước cách Jackie nói chuyện, có loại cảm giác để cho người ta hơi buồn cười.

Tâm tình Vik lập tức tốt hơn nhiều, nâng cà phê nóng mà Misty mang tới, “Ngươi nhắc hắn một câu, tìm thời gian tới chỗ của ta một chuyến, kiểm tra thêm Cyberware có vấn đề hay không, diệt Virus toàn bộ, lính đánh thuê như bọn hắn thường xuyên cắm một vài thứ không sạch sẽ vào BCI.”

Misty nhìn về phía ghita bên chân Vik, “Ngươi còn biết chơi nó sao?”

Vik lắc đầu, “Là một tên Rockerboy… Bị người ta bắt chết, có tiểu tử được V mang tới chỗ của ta rồi nhặt về một mạng, đàn qua mấy lần.”

Misty lẳng lặng nhìn xem Victor.

“Cho nên ngươi đang lo lắng Rockerboy, vẫn là…V?”

Vik sững sờ, đột nhiên cười, “Không thể gạt được ngươi… Đã có tuổi, liền dễ dàng suy nghĩ lung tung. Hài tử tuổi luôn muốn làm một phen sự nghiệp, chèn phá đầu đều chen về công ty và bang phái… Có lúc không trách được ta có lo lắng, V rất coi trọng tên kia, nhưng ta luôn cảm giác bọn họ gần nhất đang liều mạng.”

Misty nghiêm túc nghe xong lời có mở đầu không khớp với phần thân của Vik, “Ngươi quá lo lắng Victor. Mỗi người đều có quỹ tích và vận mệnh riêng, bọn hắn sẽ cảm kích ngươi còn nhớ bọn hắn. Bất quá… quả thật V có đoạn thời gian chưa từng tới.”

Ttâm tình Victor đột nhiên trở nên nhẹ nhàng.

Nữ hài kinh doanh phòng thông linh lại là một vị bác sĩ tâm lý hợp cách đã đạt đến mục đích của chuyến này.

“Sớm đi nghỉ ngơi a Bác sĩ Victor ——”

Misty còn chưa nói hết.

Cửa tự động phát ra tiếng sắt thép va vào.

Ánh mắt Lâm Dược lung la lung lay, hắn một đường ngồi xe bay ẩn nấp hành tung từ Arasaka Tower đến trong ngõ tối của Night City… Khi ở trên xe, hắn liền bắt đầu không chịu nổi.

Bây giờ, kẻ giết ra một con đường máu từ Arasaka đã xách theo Cyberware cánh tay đứt gãy, đi tới điểm trị liệu mà mình cho rằng an toàn nhất.

Hắn gắng gượng tinh thần trong Arasaka Tower, một đường chậm rãi dỡ xuống toàn bộ ngụy trang.

Hắn thở hổn hển, nhìn về phía bóng chồng của hai người đang ngồi trong phòng, lỗ tai một mảnh vù vù.

Hậu di chứng sau khi AI vào não, lại thêm vết thương chảy máu thời gian dài trong hội nghị…

Đổi lại người bình thường, đều sớm không chịu nổi.

Hắn phát ra một hồi ho sặc sụa từ cổ họng, tay giả đè khung cửa, trong tầm mắt dần dần lay động có nữ nhân xem không rõ gương mặt đã đứng dậy bước nhanh tới đỡ hắn, lập tức thân thể của hắn hơi ngả sang, nữ nhân đã bị đè qua một bên.

Phản ứng đầu tiên của Misty chính là: Thật nặng!

Nàng cảm giác mình đang chống một đài máy móc, “sắt thép” đen như mực tản ra hàn ý.

Victor cau mày, mở ra hai tay bước nhanh đi hướng hắn.

“Chuyện này xảy ra thế nào?”

Victor và Misty hợp lực nâng kẻ có thân thể trầm trọng này lên trên ghế đã lau qua vết máu.

Biểu lộ của Victor khó coi tới cực điểm, hắn biết đêm nay sẽ phát sinh chuyện gì đó.

“ Tại sao Cyberware trên người hắn lại nhiều như vậy?”

Đang khi nói chuyện, bác sĩ bắt đầu thành thạo tiến hành phán đoán chứng bệnh, thuận tay chiếu đèn pin về logo Cyberware bên cổ Lâm Dược, có thể thấy rõ ràng tiêu chí củaArasaka.

Vik không thích mắng chửi người, nhưng vẫn mắng một câu “đáng chết” trong lúc mấu chốt.

Cyberware cũng là loại hình hắn chưa từng thấy.

Nhưng Victor vẫn lập tức bình tĩnh lại.

Hắn nối dây vào sau cổ Lâm Dược, biểu tình âm trầm, “Bọn hắn muốn đứa nhỏ này chết… Misty, nhờ ngươi cầm vài túi máu loại hắn tới.”

Misty nâng túi máu, ánh mắt liếc nhìn trên người lỗ đao và vết đạn dày đặc trên âu phục cũ nát của Lâm Dược.

Trên màn hình quét số liệu bên cạnh Vik, tình huống của Lâm Dược đã hiện ra từng cái:

【Arasaka 】

【 Trinh sát đến số liệu hư hao 】

【 Hạch tâm: Cảnh cáo 】

【 Chương trình cơ sở: Cảnh cáo 】

【 Thần kinh: Cảnh cáo 】

【 Cần hiệp trợ điều trị 】

【 Kiểm tra hệ thống chiến đấu: Sai lầm 】

【 Khống chế Adrenalin phóng thích: Sai lầm 】

……

Số liệu đỏ như máu hiện ở giao diện quét hình, càng không ngừng lập loè các hạng báo sai, Vik nhìn xem thời gian phản hồi cực kỳ cao, tâm dần dần chìm đến đáy.

Tình trạng trong ngoài của gia hỏa này cũng là rối loạn!

Hắn thấy, Lâm Dược giống như phòng ở nát vụn được chú tâm xây lên—— Tùy thời sẽ sụp đổ.

Ripperdocs có y thuật tinh xảo thậm chí hơi bội phục kẻ xây dựng Cyberware cho Lâm Dược, quá lớn mật, cũng quá biết chắp vá.

Đây liền giống như xếp gỗ trên cầu độc mộc, chỉ là cân bằng vi diệu, hơi không cẩn thận cả bàn đều thua!

Vik lắc đầu tự nhủ:

“Cyberware hóa cao ngược lại đã cứu được mệnh của hắn, có thể điều trị can thiệp để khôi phục ngoại thương, nhưng ta không biết trong đầu hắn xảy ra chuyện gì ?—— Dấu hiệu sống, kèm thêm hệ thống tất cả đều rối loạn, giống như rác rưởi mấy chục năm chưa thanh lý virus.”

“Thứ gì ở trong đầu hắn?”

Việc này không nên chậm trễ.

Victor càng nghĩ vẫn là quyết định trước tiên cầm máu khâu lại vết thương, xử lý thói xấu nhỏ ở Cyberware, ổn định lại tình trạng, cuối cùng quan sát vấn đề ở thần kinh.

Hắn khom lưng thuần thục dọn dẹp miệng vết thương, một bên chăm chú nhìn loạn mã cạnh bảng điều trị điện tử.

Misty không hiểu nhiều danh từ chuyên môn của Vik, nhưng vô cùng thuần thục động tay hỗ trợ.

……

Hai người cứ như vậy phối hợp lẫn nhau, bận rộn đến băng gạc và garô cạnh ghế giải phẫu chất thành núi nhỏ, lúc này mới xử lý hoàn tất miệng vết thương toàn thân Lâm Dược.

Lúc này đã là rạng sáng 3-4 giờ.

Victor tê liệt ngồi trên ghế, chỉ số huyết sắc tố và đông máu của Lâm Dược đã chuyển biến tốt đẹp, cũng kịp thời thiết lập thông lộ cho tĩnh mạch.

Về phần Cyberware thần bí trên người hắn, Victor không nghiên cứu quá nhiều, ngược lại đã gắt gao nhìn chằm chằm tình trạng thần kinh Lâm Dược phân bố trên hệ thống điều trị.

Có tổn thương sẫm màu ở nửa não trái và phải, giống như Neuron đã mất đi hoạt tính, hắn chưa bao giờ thấy qua chứng bệnh kỳ quái như này.

“Rất khó giải quyết sao, Bác sĩ Victor?”

Misty còn tưởng rằng Vik đang thúc thủ vô sách đối với cánh tay cụt của Lâm Dược đâu.

Vik thở phào một cái, “Não của hắn xuất hiện một vài vấn đề —— Hồi hải mã bị hao tổn nghiêm trọng nhất.”

Misty không hiểu.

Vik khoanh hai cánh tay, tận lực dùng ngôn ngữ chất phác nhất để giảng thuật ra, “Có nhiều thứ ảnh hưởng tới trí nhớ của hắn, bao gồm một số vị trí tiết hormone có độ nhạy thấp… Nói như vậy, hắn đang từ từ mất đi nhân tính và tình cảm, ký ức bị hao tổn rất nghiêm trọng.”

Nói đến chỗ này, Victor đứng lên, “Chúng ta sinh ra làm người, nhìn bề ngoài là cảm tính. Nhưng trên thực tế đây đều là kết quả sau khi đại não hoạt động phong phú và tác dụng từ Hormone. Có thứ gì đó đang tước đoạt công năng của những chỗ này, mặc dù sẽ không chí mạng trong ngắn hạn, nhưng khó đảm bảo những bộ vị này sẽ ngừng lan tràn hẳn, chúng nó nếu không được điều trị thì thậm chí sẽ để hắn… tử vong.”

“Phiền toái nhất là ta tra không ra nguyên nhân… Ta không có cách nào đọc đến số liệu từ Cyberware của hắn, những thứ giống như virus này… Trong nháy mắt sau khi nối vào thì sẽ làm hỏng mất Subnet cùng hệ thống của ta.”

Ai…

Victor lắc đầu liên tục.

Mới mấy tháng ngắn ngủi không gặp, người trẻ tuổi đánh đàn ghi-ta ở trên giường bệnh liền biến thành kẻ được Cyberware hóa cao như thế, đại não cũng xảy ra vấn đề.

Victor: “V có quan hệ không ít với hắn… Việc ta bây giờ càng lo lắng hơn là tình huống của V.”

Xem như Ripperdocs, Victor đều cảm thấy rất hứng thú đối với Cyberware có cường độ cao lại tuyệt đẹp dưới bất kỳ tình huống nào, nhưng vào giờ phút quan trọng này, hắn căn bản không có tâm tư nghiên cứu Lâm Dược.

Hắn cúi đầu càng không ngừng xoa nắn trán, nghe tiếng mưa rơi rầm rầm ngoài cửa, từng lần từng lần gọi điện thoại không cách nào kết nối của V.

Vì thế, cuối cùng vẫn là kết nối.

……

—————–

Lâm Dược cảm giác một giây trước mình còn toàn thân đau nhức kịch liệt, giống như có máy khoan điện đang chui vào não.

Sau khi nhắm mắt là một màu đen kịt.

Một giây sau mở mắt chính là ánh đèn trắng bệch chói mắt, lờ mờ trông thấy có người bận rộn ở bên cạnh.

Máy giải phẫu Cyberware phát ra tiếng vang nhỏ vụn, Lâm Dược cảm giác rất khát nước.

Sau khi Cyberware hóa tới trình độ nhất định, đây còn là lần đầu tiên hắn sinh khát vọng đối với nước.

“Ách… Thật mẹ nó.”

Lâm Dược giật giật đầu.

Trong tầm mắt: Thân ảnh Vik dần dần trùng hợp, kính đen và bông tai Valentino đặc thù của Vik đều đang nhắc nhở hắn, bản thân mình còn sống.

“Lão bản, ngươi đã tỉnh.”

Suzuki đặt hai tay ở trước người, đứng thẳng tắp, xem ra trông coi rất lâu, đều sắp không đè ép được cảm giác mệt mỏi trên mặt.

“Suzuki… Này, Vik… Đã lâu không gặp.”

Lâm Dược bây giờ phảng phất mới chính thức giết ra từ trong núi thây biển máu, dần dần thả lỏng xuống.

Khuôn mặt lâu ngày không gặp.

Không biết có phải do ký ức quấy phá không, Vik một mực là bác sĩ để cho người ta an tâm.

Vik đưa tay ra lung lay trước mặt Lâm Dược, “Ngô, cũng không tệ lắm.”

Suzuki ngược lại là rất khẩn trương, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Dược.

Bờ môi Lâm Dược giật giật.

“Không biết còn tưởng rằng ngươi đứng mặc niệm bên cạnh ta đâu.”

Suzuki lập tức cúi đầu, ngượng ngùng nói: “Xin lỗi.”

Vik cười một tiếng, “Ngươi là đại nhân vật.”

Xem ra Vik vẫn còn có chút không thích đối với công ty… Nhưng không bài xích.

Độ chấp nhận của hắn đối với mình khá cao, nghĩ đến một mặt là bởi vì Vik nhận biết V gốc công ty, cho nên ác cảm đối với mình không lớn, một phương diện khác là bản thân Vik, hắn khi hạ thủ cứu người cơ hồ không cần suy xét —— Hơn nữa còn có thể kính dâng toàn bộ sở học.

Lâm Dược quay đầu liếc mắt nhìn giao diện số liệu, yên tâm nói: “Xem ra… Suzuki đều cho ngươi bản vẽ máy nguyên mẫu và chương trình hạch tâm cơ sở… Ta liền biết ngươi có thể làm được.”

Vik lắc đầu, một bên đưa tay đỡ Lâm Dược dậy vừa nói: “Cứ như vậy cho ta bí mật của Arasaka ? Ta già rồi, có chút không chịu đựng nổi… Vì sao không tìm bác sĩ từ Arasaka, khi ngươi vừa qua tới, ta hoàn toàn không biết nên hạ thủ như thế nào đối với bộ Cyberware của ngươi, tất cả mọi thứ… Cũng là loạn.”

Lâm Dược thở ra một hơi nặng nề, “Còn không phải sợ đám rác rưởi của Arasaka, tê… Lưu mấy cửa sau ta không biết trên Cyberware.”

Việc bị địch nhân ngắt két nối Gorilla Arm ở Konpeki Plaza còn để hắn canh cánh trong lòng, đến mức Yorinobu khi hỏi hắn đi đâu để điều trị thì trong đầu hắn cũng chỉ có chỗ của Victor.

Vik nhìn Suzuki một bên, nửa đùa nửa thật nói: “Cho ta vật này, sẽ không bị diệt khẩu a?”

Lâm Dược cười khổ lắc đầu.

“Diệt khẩu… Ta còn sợ V tính sổ sách đâu.”

Vik: “Nhìn thử tay nghề của ta như thế nào.”

Ở dưới sự chỉ đạo của Vik, Lâm Dược giật giật cánh tay đã được nối tốt, thấy hết thảy công năng bình thường thì vị bác sĩ lương tâm này của Night City mới bắt đầu kết thúc công việc.

Victor nói liên miên: “Những bản vẽ và tài liệu Cyberware, còn có phần mềm bản chính từ công ty, ta đều chưa từng thấy… Ngươi biết không ? Công ty thậm chí còn đưa rất nhiều phương án tuyển chọn vì ngươi đến chỗ của ta, tất cả đều là hàng thượng đẳng.”

Ngay sau đó, hắn ra hiệu Lâm Dược nhìn mười mấy cái rương chất đống trong góc phòng khám.

Cơ hồ muốn chiếm hết không gian nhỏ bé của khu đằng sau phòng khám.

Ân?

Lâm Dược liếc mắt nhìn Suzuki.

“ Suzuki tiên sinh, chuyển tất cả mọi thứ đến… Sợ ta để ngươi chết trên bàn giải phẫu.”

“Ta khuyên hắn rồi, nhưng hắn không nghe.”

Nghe lời Vik nói, Lâm Dược đã đầy bụng bất đắc dĩ đối với thuộc hạ.

Suzuki cúi đầu, “Xin lỗi bác sĩ, tạo thành khốn nhiễu cho ngươi.”

Chẳng biết tại sao, Lâm Dược cảm thấy trên người gia hỏa này có khí chất của Goro Takemura, khẩu âm tiếng Anh từ giọng Nhật, làm việc có bài bản hẳn hoi, vĩnh viễn thẳng tắp eo lưng.

“Dọn ra ngoài sẽ phiền phức… Dứt khoát đặt ở chỗ ngươi đi.”

Lâm Dược thờ ơ nói.

Vik dừng lại động tác trong tay, liếc mắt nhìn Lâm Dược, “Ngươi nghiêm túc?”

Tài liệu vô giá từ Arasaka, còn có đủ loại nguyên mẫu, không nói khoa trương chút nào, một khi thả ra những tin tức này, cơ hồ có thể để cho phòng khám của Vik y gặp ăn cướp mỗi ngày.

Loại khoa học kỹ thuật này đối với Ripperdocs của Night City mà nói, giá cả không phải thứ như eddie có thể cân nhắc.

Cũng là những vật liệu mới mà Arasaka tạo ra trên trạm vũ trụ.

“Đương nhiên Vik… Chồng rương chứa vào bên trong đi Suzuki.”

Vik vẫn rất chú trọng an toàn, “Phiền phức tiên sinh chuyển đến tầng hầm giúp ta.”

Suzuki nhận được mệnh lệnh đã bắt đầu thành thành thật thật đi khuân đồ.

Lâm Dược thì quay đầu nói tiếp với Vik: “Phiền ngươi Vik, nếu như… Về sau ta cần thay đổi linh bộ kiện, hoặc đổi mới chương trình cơ sở ở Cyberware … Ta định hoàn thành ở chỗ của ngươi, đồ lưu cho ngươi làm nghiên cứu, bao quát những tài liệu này ——”

“Ta biết chúng nó đối ngươi mà nói là khoai lang bỏng tay, nhưng… Ta không tin được người khác.”

Vik vẫn luôn là bộ dáng bất vi sở động, phảng phất những thứ tốt hơn hoàng kim này không có ý nghĩa gì đối với hắn.

Hắn gỡ xuống dây kết nối từ sau cổ Lâm Dược, nghiêm túc nói: “Hài tử, ngươi biết trong đầu ngươi có ổ bệnh sao ? Ta phán đoán bọn chúng đang lan tràn… Cyberware có thể sẽ đưa đến tác dụng thôi hóa bệnh tình.”

“Ta đề nghị ngươi nên dừng lại việc trang bị thêm Cyberware, để cho cơ thể lui trở về một chút.”

Lâm Dược nhìn xem Vik vẫn còn đang nghĩ kế cho mình, ngoại trừ có cỗ ấm áp trong lòng, hắn phát giác vận mệnh quá mức thần kỳ.

Chứng bệnh của mình giống Song Bird thì chưa nói, nhưng lại giống như V đi lên đường cùng, tương tự tiếp nhận trị liệu ở chỗ trưởng bối nàng tín nhiệm……

Dựa theo ngạn ngữ từ quê hương Lâm Dược tới nói: Lão tặc thiên.

Số mệnh như một vòng khép kín, có đôi khi muốn chạy đều không thoát được.

Hắn cười khổ nói: “Vik, ngươi biết Rogue AI sao? Không tệ… Vật kia đang xông loạn trong BCI của ta.”

Khi Lâm Dược thốt ra lời này, Vik ngây ngẩn cả người.

Vik bất đắc dĩ nói: “Nghe qua… Ý của ngươi là những vật kia đang ảnh hưởng đầu óc của ngươi sao ? Nghe… Mặc dù ta không hiểu Netrunner, nhưng từ phương diện kỹ thuật đi lên… Nó không có quan hệ quá lớn với việc tháo Cyberware.”

Lâm Dược trầm mặc rất lâu.

“Không có Cyberware, ngươi cảm thấy ta sẽ như thế nào?”

Vik biết rõ loại tình trạng này ở Night City người ăn thịt người.

Đâm lao phải theo lao thôi, V cũng là thế.

Hắn bất đắc dĩ thở dài, “Ta rất khó biểu đạt tâm tình bây giờ, một đống lớn nguyên mẫu thí nghiệm ở chỗ của ta… Ta vốn nên vui vẻ giống như lấy được trân bảo, nhưng ta trước mắt thúc thủ vô sách đối tình huống của ngươi —— Cho ta chút thời gian, hài tử, ta cần xem trước tình huống của máy nguyên mẫu từ Arasaka, có lẽ sẽ không bết bát như vậy.”

“Luôn có biện pháp.”

“Còn có… Ngươi có thuốc về thần kinh không? Ta có thể kê đơn một ít thuốc để trì hoãn ổ bệnh, miễn phí.”

Lâm Dược cự tuyệt đề nghị miễn phí thuốc , thậm chí cũng trả tiền giải phẫu cho Vik.

“Vik, những món Cyberware này đối với ngươi là khoai lang bỏng tay.”

“Mặc dù ngươi có thể tùy tiện dùng tài liệu, nhưng nếu chảy ra thị trường thì sẽ uy hiếp quá lớn với sự an toàn của ngươi, không cần miễn phí tiền của ta, Arasaka sẽ bỏ tiền —— Ta chỉ hi vọng những vật này có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ngươi, thuận tiện để ngươi hiểu rõ tình hình về những kỹ thuật Arasaka dùng trên người ta.”

Ai…

Vik biểu lộ bình tĩnh khoát tay áo, hắn không lay chuyển được Lâm Dược.

Hoạt động cái ghế dưới thân, hắn ngồi xuống cạnh máy vi tính bắt đầu gõ bàn phím để ghi chép bệnh án.

“Nghỉ ngơi thêm một lát, hoặc hơi đi lại tại phụ cận, có vấn đề liền lập tức trở về, ta sợ có nhiều chỗ chưa làm tốt.”

Ngay tại khi Lâm Dược định hơi nghỉ ngơi một lát, hắn phát hiện ghi chép trò chuyện và hộp thư đã cơ hồ bị chen bể ——

Có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, nhưng không có V.

Hắn có chút mất mát, ngồi thẳng người.

Hắn liếc nhìn số gọi nhỡ, thẳng đến nhìn thấy tên Jackie · Welles.

Nguy rồi!

Hắn ngẩn người, đột nhiên nhớ tới mình lỡ hẹn.

Điện thoại kết nối, mặt Jackie có chút bất đắc dĩ.

“Anh em… Ngươi cuối cùng nghe điện thoại, tối hôm qua ta uống rượu cả đêm ở Lizzie nhưng không gọi được cho ngươi, xảy ra chuyện gì? Là việc ở El Coyote Cojo để cho ngươi thương tâm?”

“Cũng không liên lạc được V, ta nói… Các ngươi chẳng lẽ đã hẹn cùng nhau lạnh nhạt thờ ơ ta.”

Lâm Dược nhìn thời gian, mình hôm qua một đường giết ra tới từ Konpeki, đến chỗ của Victor nằm một ngày một đêm.

Suy nghĩ một chút thì quả thật hơi quá mức.

Sinh hoạt đi, luôn có ngoài ý muốn.

“Ta tại Little Chinatown… Ách, ra một chút vấn đề, tới chỗ của Bác sĩ Victor để kiểm tra lại. Nếu không thì, chúng ta gặp mặt ở chỗ này?”

Jackie nghe xong đã trợn tròn con mắt.

“Ngươi đang nói đùa sao? Ngươi biết Bác sĩ Victor ? Dựa vào, nói sớm đi, ta cũng không vòng vo với ngươi ——”

“Night City đi, người quen đụng người quen… Lại nói cơ thể ngươi bây giờ vẫn được sao ?”

Lâm Dược gật gật đầu, “Không thành vấn đề.”

Jackie thở dài một hơi, kém chút cho rằng việc này muốn thất bại.

“Được được được, vậy ngươi chờ ta ở phòng thông linh trên mặt đường đối diện câu lạc bộ múa thoát y, người yêu của ta Misty làm việc ở chỗ đó, ta thuận tay đưa một thứ cho nàng, gặp mặt ngay tại đó ? Ân?”

“Hẹn gặp lại.”

Điện thoại cúp máy.

Lâm Dược liếc mắt nhìn Vik, Suzuki còn ấp a ấp úng chuyển cái rương, cửa tự động mở ra, hương vị gay mũi từ nguyên liệu hóa chất và ánh nắng sau cơn mưa của Night City để cho hắn không khỏi híp mắt.

Phảng phất giống như cách một thế hệ.

Hắn di chuyển cước bộ, đạp vào từng tầng bậc thang, lấy thói quen cơ hồ khắc vào trong xương cốt để đi vào từ cửa sau của phòng thông linh Misty.

Nữ hài chống tay trên quầy có kiểu tóc hơi chút khác loại, Mascara cực sâu, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn xem nam nhân mặc áo sơ mi dính máu này.

Gió nhẹ đánh tới, tấm rèm cửa bằng nhựa màu xám sau lưng rầm rầm vang dội, phảng phất đang tấu vang hòa âm khi đạp vào con đường trong số mệnh.

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập