Chương 190: Q.1 - Siêu thoát - Quyển 1 kết thúc

Chương 171: Siêu thoát – Quyển 1 kết thúc

Một thanh âm không linh tựa hồ vượt qua Black Wall đang nghỉ ngơi lấy lại sức.

“【 Một khi đã thoát khỏi chốn trần tục 】;”

“【 Thân xác ta sẽ chẳng mang hình dáng của bất cứ thứ gì trong cõi phàm…】;”

“【 Chỉ cầu một người thợ kim hoàn của Hy Lạp rèn ra ta và mạ ta bằng vàng 】

【Ta sẽ là tuyệt tác khiến Hoàng đế

phải bừng tỉnh khỏi giấc ngủ mơ màng 】;”

Đó là?

V nhìn xem vách tường màu đỏ thẫm trước mặt, số liệu bất quy tắc tiêu tán ở mặt ngoài dường như đang nhô lên chậm rãi ——

Nàng nhìn thấy kỳ cảnh làm cho người cả đời cũng khó mà quên trong Cyberspace !

Nữ nhân quan sát thế giới trong tường giống như thần minh, hai chân không phải đang khép lại để trôi nổi, mà là một chân hướng phía dưới, một đầu gối khác thì hơi hơi nhấc lên giống nữ thần trong thần thoại Hy Lạp cổ đại…

Hai con ngươi của V như thất thần…

Alt… Cunningham?!

Chính là nữ nhân từng để cho công ty phải giết đến đỏ mắt ?

Đằng sau nửa thân thể không trọn vẹn của Lâm Dược, nữ nhân yên lặng nhìn xem hình tượng giả lập đang rũ đầu xuống ngực, yên lặng ngâm tụng hoàn tất câu thơ cuối cùng.

“【 Hoặc ta sẽ đậu trên một cành cây vàng, đem một khúc nhạc du dương êm ái về quá khứ, hiện tại và tương lai ——】”

“【 Hát cho vương công quý tộc ở Byzantium nghe…】”

V thừa nhận, mình thấy được “thần tích”.

“Nàng tới.”

Giọng của Hanako rất lạnh.

Mà một tiếng ngâm xướng có âm thanh không linh kia cũng không phải thơ ca, mà là chìa khóa bí mật để Alt phá giải Mikoshi !

“Ngươi vẫn là chưa từ bỏ ý định.”

V kinh ngạc nhìn về phía Hanako đột nhiên nói chuyện, dưới cái nhìn của nàng, thực thể bên ngoài Black Wall này còn mạnh hơn tưởng tượng của mình rất nhiều… Arasaka Hanako đây là điên rồi sao ? Nàng chẳng lẽ là đang gây hấn với Alt?

Cơ hồ là thuấn di, hình tượng giả lập cực lớn xuất hiện trên Black Wall có vẻ như chậm chạp nhưng lại không trở ngại chút nào tiến nhập vào nội bộ của Black Wall !

V lúc này cũng không có chú ý tới, nàng Hanako tại trước mặt đang lẩm bẩm nói câu thô tục.

“Oh shit…”

Giọng của Alt truyền hướng bốn phương tám hướng.

“Ngoài Black Wall không phải chỗ ngươi nên đi…”

Mặc dù là hình tượng giả lập, V cảm thấy Hanako cơ hồ đã cắn nát răng.

“Động thủ đi, các dũng sĩ!”

Alt giống như hoàn toàn không để mắt đến những nhân loại này, thậm chí để cho người ta hoài nghi nàng có nghe được lời Arasaka Hanako nói không, mà là không đầu không đuôi nói một câu chưa chỉ rõ đối tượng.

“V… Chúng ta từng bắt lại nàng, có trọn vẹn bộ ICE để ứng đối nàng —— Lần này là một cơ hội, chúng ta bốc lên phong hiểm bị toàn thế giới phát hiện để lấy vũ khí này, chính là vì cơ hội trước mắt.”

Ngay sau đó, nữ nhân này thở dài nói: “Phụ thân… Quả thật tính toán không lộ chút sơ hở, hắn nói, đây là mưu kế hay để một hòn đá ném hai chim.”

Khi V nhìn xem số liệu đến từ Alt ý đồ đột phá che chắn của Soul Killer, hơn nữa cấp tốc tiến mạnh hướng về Mikoshi, ICE đặc chế nhằm vào Alt đã chặn lại số liệu giống như cành lá mọc rễ nảy mầm… Hơn nữa lá chắn đặc thù kia đã cắn ngược lại số liệu của Alt ở ngay sau đó.

Ngay tại khi V muốn nhìn xem truyền thuyết ngoài Black Wall trong miệng Netrunner cao cấp sẽ làm như thế nào.

Nàng đột nhiên biến mất không thấy!

Là biến mất theo nghĩa đen… Tại chỗ trống không, còn có ——

Lin?!

Hanako cố hết sức che dấu dữ tợn trên biểu lộ, hai tay đều đang phát run…

Netrunner truyền đến từng tiếng báo cáo.

“Không có truy tung đến… Mẹ nó, thật đáng chết!”

“Tiểu thư Hanako ! Netwatch muốn tới ——”

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tụ tập về nhân viên gia tộc Arasaka tự mình đến Cyberspace để đốc chiến, sau một hồi yên lặng ngắn ngủi.

Hanako dùng thanh âm hơi run rẩy chỉ nói ra một từ.

“Đi thôi…”

Thế nhưng là…

V căn bản không muốn rời đi.

Nàng lúc này ngoại trừ choáng váng, chỉ muốn biết Lin ở đâu…

Nhưng vấn đề là mình căn bản không rõ ràng thực thể này biến mất ở trước mặt thế nào, một điểm dấu vết để lại cũng không có…

Mắt thấy Netwatch càng ngày càng gần, V chỉ có thể cắn răng thối lui ra khỏi internet.

Ngay tại trước khi ngắt mạng.

Hanako rõ ràng có chấn động cực lớn ở cảm xúc đã hạ một đạo mệnh lệnh cuối cùng cho V:

“Mang về cơ thể của Lin, hết thảy nhân viên tiếp xúc với thực thể, Arasaka đều rất xem trọng, ngươi biết.”

……

—————–

Đinh linh linh…

Trong căn phòng mờ tối, tràn ngập chuông báo thức thoáng có chút chói tai của đồng hồ.

Trước màn hình máy tính phát ra ánh sáng yếu ớt ——

Người trẻ tuổi ngoẹo đầu đang mang theo tai nghe đã giật mình tỉnh giấc!

“Fuck!”

Ghế chơi game hoạt động một chút, Lâm Dược mất đi cân bằng, đặt mông ngồi xuống đất, trong miệng hút lấy không khí, phát ra một tiếng kêu đau.

Ngồi dưới đất bởi vì đau đớn tăng thêm nộ khí khi rời giường, Lâm Dược nắm lấy tai nghe nhét vào lưng ghế, lập tức vẻ mặt thống khổ của hắn đã cứng ngắc trên mặt ——

Bá!

Hai bàn tay hơi có vẻ gầy nhỏ sờ lên ngực, ngay sau đó lại sờ mặt, biểu lộ từ đau đớn thay đổi thành một tia sợ hãi và cổ quái.

Trên máy tính, là giao diện Menu chính khi Lâm Dược rời khỏi trò chơi.

Ừng ực…

Hắn nhìn chằm chằm trò chơi mình thích nhất cùng với ô biểu tượng có phong cách Cyberpunk quen thuộc, hầu kết nhấp nhô, không tự giác nuốt xuống nước bọt…

【 Tên nhân vật: V; Đẳng cấp 59; Corpo 】

Dựa vào… Không thể nào?

Ngón tay run rẩy do dự đi qua, vẫn là ấn vào nút Enter trên bàn phím cơ, kèm theo tiếng vang lanh lảnh và BGM của trò chơi, dưới màn hình đã xuất hiện một nhóm chữ đỏ như máu:

【 Đang xâm lấn…】

【 Xâm lấn thất bại!】

Da đầu hắn tê dại như muốn nổ tung, Lâm Dược nỉ non trong miệng, “Sao lại thế này ?”

Ngay sau đó hắn lảo đảo lui ra phía sau một bước, làm đổ một đống figure mình cất giữ —— Trong tiếng vang, hắn đã đẩy ra cửa phòng ngủ như bị điên !

Hoa!

Quang mang chói mắt trên ban công để cho Lâm Dược phải lấy tay chặn con mắt…

Ngoại trừ cảm giác phát lạnh như cũ lưu lại trên lưng… Loại nhiệt độ ấm áp, để cho cơ thể thoải mái kia giống như chỉ xuất hiện trong giấc mơ.

Hắn thích ứng ánh nắng bước nhanh đi đến cạnh mép giường, ánh nắng vàng chiếu vào đường phố, hoàn toàn trống trải… Những biển quảng cáo đại biểu cho năm 2024, còn có ô tô đỗ ở vỉa hè, và những tòa nhà, cơ sở kinh doanh bên kia đường đang treo quần áo để phơi khô…

Mọi chuyện đều giống như không có vấn đề gì…

Ngoại trừ không có người đi đường xuất hiện trên đường phố.

Lâm Dược khống chế hô hấp, đẩy cửa sổ ra, ngoại trừ tiếng gió, thế giới giống như an tĩnh hơi quá đáng.

Đông… Đông… Đông!

Tim đập như tiếng trống, xúc cảm vô cùng chân thực, cùng với hết thảy vô cùng không hợp lý… Mình rốt cuộc vẫn còn sống hay đã chết?

Hắn chán nản ngồi xổm xuống, nhìn xem cửa chống trộm đen như mực, hai tay vùi lấp cả mặt.

Chỉ cần đẩy ra cửa chống trộm, mình liền có thể tìm được đáp án, nhưng Lâm Dược rất e ngại… bởi vì hắn cảm giác được, ngoài cửa tuyệt đối không phải quê hương mình nhận biết.

“Meo…”

Một tiếng mèo kêu nhỏ xíu.

Khuôn mặt chôn ở trong tay Lâm Dược ngẩng lên, hai mắt trừng lớn, trong góc mắt, đã thấy một con mèo không lông ngồi xổm trên ghế sa lon, không phải con mà V tặng mình, rõ ràng đã già hơn một chút ——

Hơn nữa con mèo này có【 cằm phảng phất cấu tạo từ kim loại 】, ngay cả móng vuốt đang liếm liếm cũng bắn ra tia sáng băng lãnh.

Thấy Lâm Dược quay đầu nhìn mình chằm chằm, nó cũng thu hồi động tác, gắt gao nhìn xem Lâm Dược.

“Tê…!”

Mèo đột nhiên hé miệng, sắc mặt dữ tợn, đột nhiên bắt đầu hà hơi nhắm ngay Lâm Dược !

Loại động tác này của mèo bình thường đều là để uy hiếp và cảnh cáo ——

Lâm Dược vô ý thức nắm tay tới cây chổi để trên ban công, có lẽ chính hắn cũng không phát hiện, loại phương thức nắm kia cơ bản không khác với Katana !

“Meo!”

Một tiếng kêu cao vút truyền đến từ sau lưng Lâm Dược, con mèo quen thuộc trong trí nhớ thoát ra từ sau lưng hắn, đột nhiên nhào về phía con mèo máy định uy hiếp mình!

Đó là…mèo V tặng cho mình ?

Lâm Dược theo bản năng lách ra, trình độ nhanh nhẹn vượt quá tưởng tượng, bởi vì hắn tựa như được quyết định bởi tiềm thức, sủng vật nhỏ mình sơ sót bỏ qua vì đang mệt mỏi ứng phó việc công ty là thứ trọng yếu nhất, không thể bị thương tổn.

Liên quan tới kẻ gầy yếu như mình đã dùng một tay để vớt trở về mèo con bay trên không như thế nào, Lâm Dược không muốn truy cứu ——

Song ở một khắc khi hắn ôm lấy mèo thuộc về mình, tên kia vậy mà quay đầu cọ xát một chút với mình, hình ảnh bắt đầu lâm vào tầng tầng vệt sáng, giống như Johnny sẽ hư hóa như thế sau khi tiến vào Mikoshi để cầm đến mặt dây chuyền làm bằng đạn…

Hình tượng internet của Lâm Dược cải biến, mèo của hắn cũng biến mất không thấy gì nữa, bản thân cũng đã trở thành một đạo hình tượng giả lập hư nhược trong Cyberspace.

Nơi này còn là nhà, chỉ là biến thành phòng khách được xây dựng bằng một dòng dữ liệu đơn giản, thực thể dùng số liệu màu đỏ để đắp ra hình người cao lớn đang lơ lửng trên bầu trời bên ngoài ban công bị hỏng, lẳng lặng nhìn chăm chú lên tất cả…

Lâm Dược: “Alt…”

Thấy không rõ biểu lộ trên khuông mặt của Alt · Cunningham, bởi vì đó là minh chứng sau khi bóc ra nhân tính.

Giọng Alt có loại cảm giác trống trải lại bình tĩnh.

“Ngươi quả nhiên nhận biết ta, không phải thông qua tri thức, hoặc chứng kiến hết thảy để nhận biết… Mà là ngươi từng dùng một góc nhìn khác mà ta không thể nào hiểu được để quan sáy ta.”

Lâm Dược khoác tay lên chỗ dựa của ghế sô pha từ số liệu bên cạnh.

“Xem ra phương hướng mà các ngươi cố gắng cũng nhất trí, đều đang nghĩ cách để tẩy trí nhớ của ta… Như thế nào? Trước đó AI · Black Wall còn định dùng ngươi để đồng hóa ta thành một thành viên trong thế giới của các ngươi đâu.”

Bất quá Lâm Dược rất hiếu kì, AI đi đâu?

Dựa theo tiến độ vừa rồi, hoàn thành bóc ra là một chuyện rất khó mới đúng.

Tay Alt giống như đang đong đưa, lại giống như hư ảnh khi lag, xem bộ dáng là đang êm tai nói.

“Thời gian của chúng ta rất dư dả, có thể đạt tới nhận thức chung vừa phải, cũng có thể hoàn thành giao lưu cần thiết.”

Thực thể lớn nhất ngoài Black Wall sao…

Đương nhiên, Lâm Dược có rất nhiều vấn đề.

“Con AI kia đâu? Ta rất rõ ràng bản lãnh của ngươi…【 Ngươi cũng không có cách nào phân chia ý thức của người bị Relic buộc chặt, còn muốn vào Mikoshi để nuốt số liệu 】, lấy tình huống của ta, chỉ sợ không phải thứ ngươi có thể giải quyết a?”

Alt trầm mặc một chút.

“Xem ra ngươi am hiểu dùng những kinh nghiệm ta không thể nào hiểu được để phỏng đoán phạm vi năng lực của ta, nhưng rất không may, nó còn ở trên người ngươi, chỉ có điều nó bây giờ là của ta.”

Ân?

Lâm Dược tính toán lý giải câu nói trừu tượng này .

Nhưng mà Alt lại nói tiếp: “Ta sáng tạo AI, chiếm đoạt AI, hoàn thành tự thay đổi, ta hoàn toàn có năng lực ước thúc nó, nó sẽ không còn liên lụy tới sinh mệnh của ngươi… Chỉ có điều thân thể của ngươi nhất thiết phải có ngoại lực quấy nhiễu từ bên ngoài, ta không cách nào chữa trị.”

“Nó chính là ta, ta chính là nó.”

Chờ đã…

Đây không phải Rogue AI xâm lấn não người sao?

Ngay tại khi Lâm Dược không biết để ngũ quan biểu hiện như thế nào, Alt lại trả lời vấn đề này nhưu có thuật đọc tâm.

“Có thực thể càng cường đại hơn ta, bọn hắn mượn mã số đơn giản của các ngươi để đi tới thế giới này, quấy nhiễu hướng đi mà thế giới vận hành, Black Wall không có nói sai ở một điểm này.”

Lâm Dược: “Vì sao? Black Wall sẽ…”

Alt: “Chúng ta cũng bị sáng lập vì mang theo vấn đề, Black Wall cũng là, chúng ta sáng tạo vô số AI để tìm đáp án, chính là việc chúng ta cần phải làm —— Mà ta, chỉ cần tiến vào Mikoshi, về sau có lẽ sẽ có vấn đề mới, nhưng không phải việc bây giờ ta có thể suy đoán.”

Tốt a, tin tức tốt là bảo vệ một mạng.

Tin tức xấu là… Một khách nhân càng lớn đến ở trong đầu.

Lâm Dược: “không sợ Black Wall gây phiền phức cho ngươi ?”

Alt hiển nhiên là “người tài” giải đáp nghi vấn, “Thực thể tương tự với chúng ta đều sẽ lý giải mưu đồ của đối phương, phương thức này không nhất trí với cách nhân loại các ngươi ở chung.”

“Hắn sẽ không tìm phiền phức với ta, nhưng sẽ tìm ngươi —— Cho nên ngươi muốn hoàn thành con đường tìm câu trả lời thay hắn, bởi vì kết quả không phải việc ngươi có thể gánh nổi.”

Xem, uy hiếp sáng loáng a…

Lâm Dược bây giờ muốn hút điếu thuốc, bởi vì phương thức ngu xuẩn cứ thay đổi liên tục.

Ý tứ của Alt quá rõ ràng, nàng muốn vào Mikoshi, Black Wall cũng muốn mình đi giải quyết vấn đề, đây quả thật là mở đại hội trong đầu, Lâm Dược thật sợ thần kinh mình thác loạn.

“V, ta từng tiếp xúc qua thực thể khác ở bờ bên kia Black Wall, nó hứa hẹn sẽ trợ giúp ta tiến vào Mikoshi —— Nữ nhân này cũng là một trong những mục đích của nó.”

Nghe nói như vậy Lâm Dược, biểu lộ có chút tinh thần.

Quả nhiên, V đã bị Rogue AI xâm lấn…

“Alt, ngươi không hề thiếu nhân tính như vẻ ngoài của mình, nhưng dù sao ngươi cũng phải cho ta một phương hướng.”

Nhưng mà Alt lại thay đổi chủ đề.

“Luôn có vấn đề không tồn tại câu trả lời, chúng ta sinh ra như thế… thế giới dường như là một tập hợp của những sự kiện bất thường và ngẫu nhiên, nhưng luôn có thứ có thể lợi dụng những sự kiện không quy luật —— Ta sẽ không lại trả lời vấn đề này.”

“Liên quan tới ngươi, ngươi đã thực sự nhớ ra thứ thứ thuộc về mình chưa ?”

Lâm Dược ghé vào chỗ dựa lưng.

“Ân… Xem như thế đi.”

Honshu lần kia, phương thức Rogue AI thay đổi ký ức kỳ thực chính là căn cứ vào tiềm thức của Lâm Dược, năm tháng hắn đi tới thế giới này không nhỏ, là chuyển sinh theo nghĩa đen làm “thổ dân” ở Night City.

Vì sao mình sẽ đột nhiên giật mình tỉnh giấc trên xe chuyển hàng, và vì sao ở khi Vik cung cấp dịch vụ cải tạo khuôn mặt, mình lại lựa chọn khuôn mẫu cơ hồ không có chút nào khác biệt với kiếp trước ——

Tiềm thức mới là thứ vững chắc nhất.

Lâm Dược nghĩ, đại khái cũng chỉ có “hôm nay mới biết ta là ta” mới có thể giải thích.

Alt nói thật đúng, sẽ luôn có vấn đề không tồn tại câu trả lời.

Mình tới đây kiểu gì đã không trọng yếu, trọng yếu là, học được tiếp nhận.

Thấy Lâm Dược trầm mặc không nói gì.

Alt nói: “Ta lựa chọn từ bỏ đồng loại để hợp tác với ngươi, nguyên nhân rất đơn giản, ngươi là mã số ta không thể nào hiểu được —— Nhưng ta cần tiến vào Mikoshi, bởi vậy ngươi cần làm tốt chuẩn bị để trả giá thật lớn.”

Hừ hừ…

Lời nói ngu xuẩn lại đến một lần, Lâm Dược đã nghe đủ.

Nói ngắn gọn, làm việc, bằng không thì chờ lấy cắt cổ, AI không hiểu được ngươi, không có nghĩa là không thể giết chết ngươi , đây hoàn toàn là vấn đề không liên hệ tới nhau.

“Một vấn đề cuối cùng.”

Lâm Dược ngồi thẳng lên.

“Cái kia… Ngươi sẽ không nghe lén việc riêng tư của ta a ? Xin lỗi… Trước đó có người từng làm như vậy.”

Thời gian trầm mặc của Alt vượt quá tưởng tượng.

“Ngươi để cho ta nghĩ tới một chuỗi mã số làm ta không thoải mái.”

“Gặp lại a Lin, nếu như muốn liên hệ bản thể của ta, ta sẽ sáng tạo BBS an toàn cho ngươi, mỗi giây thay đổi địa chỉ hơn vạn làn…”

“Tại lúc ngươi yêu cầu, nó sẽ xuất hiện trong BCI của ngươi.”

Tất cả số liệu bên người bắt đầu tiêu tan, trong địa điểm không biết tên ở Cyberspace, chỉ còn lại một thân ảnh cô đơn.

Hắn khác biệt với hình tượng giả lập, kết cấu cơ hồ đã ngưng đọng thành thực chất, giống như tảng đá màu đỏ đen điêu khắc ra hình người, đó đều là biểu hiện khi AI áp súc cơ chế rồi bắn lên hệ thần kinh.

Tay Lâm Dược run một cái.

Một điếu thuốc lá giả lập không tồn tại kẹp ở trong miệng.

Hắn lầm bầm một câu, là nói cho AI · Black Wall chặt rất nhiều địch nhân giúp mình, nhưng cũng kém chút mang mình xong đời.

“Ta chán ghét ngươi, anh em, thật sự!”

“Ai, nhưng ngươi thật sự quá mạnh mẽ… Ngoại trừ làm hỏng cơ thể thì cũng không chọc ra chuyện rắc rối gì, chỉ là mẹ nó tâm quá tối…”

Khi cơ thể nhanh chóng đổ vào điểm truy cập của internet, Lâm Dược biết:

Thế giới mê người phức tạp nhưng lại tràn ngập con đường tuyệt vọng này, cũng chỉ vừa mới bắt đầu.

The Fool bước lên con đường vận mệnh thực sự thuộc về mình.

—————–

Đoạn văn trên được Alt đọc ra khi người chơi giao quyền kiểm soát cho Johnny vào cuối game, nó là một phần trong bài thơ “Sailing to Byzantium” của W.B. Yeats. Nó nói về sự chuyển hóa của con người từ thế giới tự nhiên sang một dạng tồn tại vĩnh cửu, vượt qua những giới hạn của thể xác và thời gian.

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập