Chương 158: Q.1 - Rồng bị thuần phục

Chương 142: Rồng bị thuần phục

Nhật Bản, Khu biệt thự Arasaka.

Arasaka Yorinobu đã quên đi mình bao lâu rồi chưa trở lại toà nhà chế tạo cơn ác mộng một đời của hắn, không chỉ bởi vì mệnh lệnh của cha —— Thường ngày hắn sẽ dùng đủ loại hạng mục công ty làm lý do để từ chối ăn cơm nhà, mà lần này lại ngoài ý muốn không từ chối đi.

Nhìn qua một ngọn cây cọng cỏ bên ngoài xe bay.

“Okā-san ( mẫu thân )…”

Nguyên nhân Yorinobu hôm nay muốn dự tiệc rất đơn giản, đây là ngày lễ kỷ niệm mẹ mình.

Trong mắt Yorinobu sớm đã thả xuống non nớt và xúc động: Nữ nhân thông minh và mỹ lệ kia đã trở nên mơ hồ không rõ… Yorinobu một mực vẻ vang vì mẹ mình, không chỉ bởi vì đầu óc thông minh hơn phân nửa là do【 Michiko 】 ban tặng, mà là mẫu thân đã dạy cho hắn nhân từ chân chính.

Trong mười km quanh khu Biệt thự khép kín của Arasaka là cấm dùng công cụ có thể bay, Yorinobu chỉ có thể dừng xe bay ở đường cái thông hướng khu nhà.

Vừa xuống xe ——

Nam nhân cường tráng có tiêu chuẩn như võ sĩ đang mặc âu phục trắng noãn, hai tay hợp trước người hơi hơi cúi đầu, “Yorinobu-sama, Arasaka-sama đã đợi ngài rất lâu, ta tới dẫn đường vì ngài.”

“Takemura-san … Thân thể gần đây của phụ thân thế nào rồi ?”

Goro Takemura tựa hồ mãi mãi cũng là râu ria xồm xoàm nhưng trung thành tuyệt đối, nếu như không phải trên cổ hắn có cải tạo Cyberware đặc thù chỉ vũ trang nội bộ Arasaka mới có —— Hình dạng của hắn liền giống như samurai mà Yorinobu thấy trong sách báo.

“Thân thể của Arasaka-sama rất tốt, hôm nay ăn thêm mấy miếng cơm, còn cố ý nói cho đầu bếp rằng thịt cá hôm nay rất tươi non.”

Yorinobu đưa đồ vét ôm trong tay cho Takemura.

Lông mày Takemura tựa hồ như có như không nhíu lại… Xem như thị vệ thân cận nhất của người cầm quyền đế quốc, Goro thấy rõ ràng đế quốc của Arasaka có những thứ gì:

Con trai Arasaka-sama ưa thích kéo bè kết phái, đấu tranh nội bộ càng ngày càng kịch liệt theo hắn nhậm chức, từ tín nhiệm đối với 【 Ân nhân 】, Goro Takemura từng ôm lấy thiện cảm cực cao đối với Tiểu thư Hanako.

Hắn thấy cũng chỉ có Tiểu thư Hanako mới là người thừa kế hợp cách.

“Yorinobu-sama… Ngài vẫn nên mặc đồ trang trọng a.”

Không ngờ Goro cúi đầu còn chưa nói xong, Yorinobu đã sửa sang áo lụa tơ tằm, bước dài hướng về phía trước xe.

“Takemura-san, ngươi đã phụ trách duy trì trật tự và lễ nghi từ lúc nào a ? Địa vị như ngươi quá khuất tài nếu phải làm chuyện lặt vặt như này…”

Yorinobu giống như cười mà không phải cười đã ngồi về hàng ghế sau, chỉ chỉ tay lái phụ trước mặt.

“Đi cùng ta a, không cần câu nệ như vậy.”

Goro Takemura cẩn thận từng li từng tí khoác âu phục quý báu lên trên cánh tay, cùng đi hướng về chỗ cần đến với thành viên gia tộc Arasaka mà mình không muốn sống chung một không gian.

kuso( Hỗn đản )…

Goro hiểu tiến thối và biết có chừng mực như thế nào đã tức giận mắng một tiếng trong đáy lòng.

Arasaka-sama thường xuyên phái hắn đi xử lý vụ án mà phái chủ chiến làm quá mức, trong đó vì tranh đoạt một chút công lao ở nội bộ, đám người này sẽ liều mạng cắn xé nhau như sói đói, thậm chí không thiếu kẻ còn dám động thủ với hắn.

“Takemura.”

Goro lâm vào suy nghĩ sau khi phát hiện Yorinobu hơi nghiêng cơ thể về phía trước từ trong kinh, con mắt nhìn chằm chằm hắn qua gương, việc này khiến thị vệ thiếp thân của người cầm quyền đế quốc “tiền nhiệm” lén lút tự nhủ trong lòng.

Goro quay đầu, hơi hơi gật một chút, “Ngài nói.”

Yorinobu khi nói chuyện thì rất ưa thích điệu bộ, bản thân nó chính là một loại biểu hiện tứ chi khi tính cách cường thế, ngón tay hắn điểm lấy không khí gằn từng chữ một: “Phụ thân lớn tuổi, không cần chạy tới chạy lui giữa Honshu và Tokyo.”

“Goro, so với nghe lời cha ta nói… Mỗi ngày làm nhiệm vụ để tìm phiền phức với đám rác rưởi dưới tay ta; Ta tin tưởng chiếu cố tốt cha ta, nói cho hắn biết hết thảy muốn lượng sức mà đi mới là việc ngươi nên làm.”

Mẹ nó…

Goro không biết vì sao có loại cảm giác toàn thân run rẩy.

Hắn chỉ có thể trả lời một cách chung chung: “Đa tạ ý tốt của ngài, Yorinobu-sama… Ta nghĩ Arasaka-sama chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng mừng rỡ đối với sự quan tâm của ngài. Nhưng mà… Rất nhiều phương án điều trị cần hoàn thành tại sự phụ trợ của máy móc điều trị cỡ lớn ở Honshu.”

Nào biết được Yorinobu nâng cắp kính màu trà để cho ánh mắt hắn luôn có chút âm lãnh.

“Ngươi thật cảm thấy thế ?”

Goro không rõ lời này có ý gì.

Yorinobu đứng thẳng người, lười biếng tựa ở ghế ngồi bằng da thật, “Lái xe a, vì gặp phụ thân một mặt, ta đều không mang nữ nhân gần nhất nổi danh ở Kyoto. Goro ngươi chắc chắn đã gặp qua nàng.”

Goro xấu hổ mà cười cười.

Hình tượng của Yorinobu trong mắt hắn càng giống tên hỗn đản, tại thời gian trọng yếu như vậy lại muốn mang đến một vài nữ nhân phía ngoài, hỗn đản này chính là có chủ tâm.

“Michiko gần nhất thế nào?”

Con đường 10km vô cùng dài trong mắt Takemura… Mỗi câu của Yorinobu đều giống như đang hỏi việc nhà, thế nhưng Takemura rất rõ ràng Yorinobu dùng thủ đoạn để kéo tiểu thư Michiko xuống khỏi địa bàn Bắc Mĩ.

Nếu như không phải Arasaka-sama ra tay, con gái của anh trai Yorinobu sẽ bị “ác long tàn nhẫn” nuốt chửng mất.

Cao tầng của Arasaka đều biết nhị thế tổ bất học vô thuật này từng có qua bối cảnh hắc bang, đám Nomad lấy công ty là địch kia, cơ hồ là tử địch của mỗi nhân viên Arasaka khi xưa ở Tokyo!

Bọn hắn không bao giờ giết hết được giống như con gián, vĩnh viễn sẽ mang dịch bệnh cho nhân loại khỏe mạnh.

Takemura chướng mắt vị thiếu chủ này từ trong đáy lòng.

Không chỉ là bởi vì hắn đã từng coi tâm nguyện cả đời của Arasaka-sama như địch nhân, mà là bởi vì hắn chính là kẻ lòng tham không đáy, rất nhiều động tác của Yorinobu ngồi ở vị trí này tựa hồ lộ ra khí tức dã man mà gia tộc Arasaka không có…

Người phương Tây nói rồng là giống loài tham tài, xảo trá lại thị sát, Yorinobu cũng là thế.

“Xin lỗi Yorinobu-sama… tiểu thư Michiko nghe theo chỉ dẫn của Arasaka-sama, ở nhà tĩnh tâm học hành cực khổ, ta cũng không có tiếp xúc qua.”

Yorinobu cuối cùng sẽ nói chuyện với thuộc hạ bằng ngữ khí thẩm vấn.

“【 Oda 】 không phải người được ngươi mang ra sao? Hanako mỗi ngày đợi trong nhà, chưa từng đứng ra vì chuyện của công ty —— Sợ ta xử lý Michiko, chẳng lẽ ngươi thật không biết ? Ta rất không thích người lừa gạt ta.”

Ách…

Goro như ngồi bàn chông.

Quan hệ của Oda Sandayū với mình chính xác như Yorinobu nói tới, bởi vậy Goro chỉ có thể nở nụ cười lúng túng.

Yorinobu khẽ lắc đầu.

Takemura phiền phức ở chỗ này, hắn không ăn bất luận sáo lộ gì, hiệu trung đối với cha mình, hơn nữa xem Arasaka như trụ cột tinh thần duy nhất.

Yorinobu không chút nghi ngờ, một khi cha mình chết, Goro nhất định sẽ hiệu trung với người cai trị Arasaka …… Ít nhất là phục tùng mặt ngoài, trong đầu của hắn tuyệt sẽ không suy nghĩ thứu như phán đoán thế cục ——

Tương phản dù cho chủ nhân mà người võ sĩ này ủng hộ có xuống dốc, Goro vẫn như cũ sẽ kiên trì mà ủng hộ hắn ( Nàng ).

Yorinobu nhiều năm đấu tranh với Arasaka đã có một bộ nhận diện người, hắn đã từng nhiều lần ảo tưởng cái chết của phụ thân, một khi Saburo rời đi thế giới này, hắn vô luận như thế nào cũng phải đá rơi xuống kẻ như Goro.

Bởi vì lời của Saburo và Hanako chính là thánh chỉ trong mắt hắn, thay lời khác tới nói, hắn chỉ nhận Saburo cùng với người phụ thuộc vào Saburo.

Con đường có chút hành hạ đối với Goro cuối cùng kết thúc…

Nhưng đối với người cầm quyền đế quốc trên mặt nổi của Arasaka như Yorinobu tới nói, giày vò chỉ vừa mới bắt đầu.

Khu biệt thự Arasaka đều không dính chút nào với xa hoa.

Sân vườn kiểu Nhật nhìn như kiến trúc thông thường ở khu vực ngoại thành này, trên thực tế còn không lớn bằng một ít biệt thự của công ty bất động sản, nhưng phụ thân chính là người như vậy, nhớ tình bạn cũ, mang thù, ưa thích lấy ra cay đắng khi còn làm giàu để suy xét……

Trong đình viện có mấy nam nhân quấn khăn nấu ăn trên đầu, mỗi người giữ đúng vị trí của mình.

Có quỳ trên mặt đất đè khăn trong tay để lau sàn nhà, có chậm rì rì quét lấy hoa anh đào rơi xuống trong đình viện, có thì là cho cá chép trong hồ nước ăn… Nhưng đây đều là đại biểu vũ lực cường đại nhất trong nội bộ gia tộc Arasaka.

Không biết tính danh, không biết độ tuổi, huấn luyện thống nhất tại Hokkaidō, tử sĩ mà Arasaka ưu tiên số lớn tài nguyên để bồi dưỡng ra được.

Yorinobu rất không thích tới đây cũng không phải bởi vì mình tạm thời cam kết, mà là hắn không cách nào thoát thân từ trong sân rộng này.

“Chào mừng ngài trở về…”

Nữ nhân tuổi trẻ mặc kimono quỳ trên mặt đất trước cửa đã kéo nó ra, trong phòng trước hơi có vẻ chật hẹp là đèn chiếu sáng cổ phảng phất bắt chước đèn dầu hỏa.

“Yorinobu-sama, làm phiền ngài đổi sang kimono, đây là một thời gian trang trọng…”

Yorinobu chưa bao giờ chú ý những việc này, bởi vì hắn cảm thấy kimono là quần áo và phong cách phiền toái lại vô dụng nhất —— Hắn chỉ yêu thích bộ mà mẹ mình tự tay may cho, nhưng hiện giờ đã không thể mặc nó nữa.

Người cầm quyền trên mặt nổi của Arasaka liếc xéo liền để những thị nữ tính toán ngăn cản đồng loạt cúi đầu.

Nhưng vào lúc này, có nữ nhân búi lại toàn bộ mái tóc, mặc kimono màu đen đã cúi đầu nhanh chóng đi tới bằng bước chân nhỏ.

Yorinobu dừng bước lại.

Michiko cúi thấp mặt, rất giống mèo hoang bị thuần phục.

“Chú…”

Yorinobu cúi đầu giống như cười mà không phải cười nhìn xem Michiko, “Ngẩng đầu lên.”

Michiko ngẩng đầu, hai con mắt trong suốt tựa hồ không sợ hãi chút nào.

Ngoan độc trong đáy mắt Yorinobu bị che giấu rất tốt, “Xem ra nhà ở Tokyo chính xác biết dưỡng người… Sơn móng tay còn có trang sức quái dị bị phong cách thẩm mỹ ở Bắc Mĩ mang lệch của ngươi đã không còn… Phụ thân dạy ngươi cái gì?”

Michiko nở nụ cười ôn hòa, dường như đang nghiêm túc suy xét.

“Thư pháp, kiếm đạo, còn có… đọc một ít thư tịch.”

Vào giờ phút này, phảng phất chính là cuộc đoàn tụ ấm áp của gia đình, trưởng bối tại giao lưu thân thiết với vãn bối, hơn nữa hỏi thăm tình hình sinh hoạt gần đây.

Vậy mà Yorinobu đột nhiên tiến đến bên tai Michiko, “Hy vọng ngươi còn nhớ, ở chỗ này ở thêm một đoạn thời gian a.”

Michiko hơi hơi cúi đầu đứng bình tĩnh, ánh đèn lúc sáng lúc tối một bên chỉ làm nổi bật khóe miệng của nàng.

Hiện nay vào những năm 2070, rất khó tìm bữa ăn tối có phong cách cổ điển như thế.

Saburo hơi hơi lật lên con mắt đục ngầu, thấy được con trai hơi rộng mở cổ áo, không có đổi kimono đi vào.

Hanako một bên không biết đã ngồi xổm bao lâu, hơi hơi nhìn về phía Yorinobu rồi đáp lại bằng nụ cười giả tạo.

“Anh trai.”

Yorinobu đặt mông ngồi ở đối diện Saburo, cái tay chống trên nền thảm Tatami.

Ra công ty, hắn phảng phất vẫn là thiếu niên đã từng phản nghịch trước mặt phụ thân.

Saburo lẳng lặng nhìn con trai của mình, trên mặt luôn luôn không có nụ cười của hắn vậy mà lần đầu tiên run lên da mặt.

“Giống như Yorinobu, đây là nhà, không phải công ty.”

Michiko bước nhỏ đi tới, ngồi xổm bên cạnh Yorinobu.

Bàn gỗ tứ phương phảng phất trở thành một sân đánh cờ, Yorinobu cà lơ phất phơ đang đối kháng với 3 phái bảo thủ trầm mặc ít nói.

Liền cái bóng cũng giống như Rồng già đang cắn xé lẫn nhau với đứa con như ác long của mình, theo thời gian trôi qua, đã quấn quanh về một khối mà không tan ra được…

Yorinobu chậm rì rì nói: “Phụ thân, ngươi già rồi, không nên lại di động bốn phía mà quan tâm tiến độ nghiên cứu ở Honshu —— Tha thứ ta nói thẳng, ta nhìn không thấy tiền cảnh phát triển trong tương lai của kế hoạch Secure Soul

Ánh mắt Hanako có chút bất thiện.

Không tuân quy củ chính là Yorinobu, công nhiên nói chuyện làm ăn trong nhà cũng là Yorinobu, hắn muốn làm gì…

Saburo đưa tay ra, cắt đứt Hanako muốn lên tiếng.

Lão nhân phảng phất chưa bao giờ có cảm xúc khác đang yên tĩnh nghe.

Thật lâu.

“Ngươi là một thiên tài buôn bán ưu tú, cũng là lãnh tụ có khứu giác bén nhạy… Nhưng thế giới người chết lại quá mức thần bí đối với người sống. Có lẽ chờ sau khi ta chết… Thứ duy nhất mà ta có thể lưu lại cho các ngươi cũng chỉ có chúng nó.”

Yorinobu chỉ ngón tay ở trên bàn, phản bác: “Thứ chúng ta cần chính là sản phẩm có tính công kích. Ta nhớ ngài đã thấy được vị kia ở phân bộ Night City, Cyberware trên người hắn được chắp vá lên từ nhà khoa học phản bội từ NUSA… Militech đã đi ở trước chúng ta.”

Saburo nhìn về phía Michiko.

“Ngươi cảm thấy thế nào?”

Yorinobu yên lặng nhìn xem hành vi tra hỏi của Saburo, hắn mỗi giờ mỗi khắc đều đang nhắc nhở, thủ lĩnh hiểu kỹ thuật của Arasaka bây giờ ở trong tay hắn.

Michiko trả lời: “Ta cảm thấy chú nói không thích hợp, tiến độ về Black Wall của NUSA chưa chắc cao hơn chúng ta, bản thân những nhà khoa học trốn tránh này liền ưa thích vi phạm nhân loại và khế ước, cũng ưa thích vi phạm điều lệ của Netwatch ——”

“Thái độ bao dung của Arasaka cho đám người không có đạo đức khoa học này một bình đài, nhưng việc này vô cùng có khả năng dẫn đến chúng ta bị những công ty khác căm thù.”

Saburo thở ra một hơi nặng nề.

“Yorinobu, ngươi nghe a. Ta cần chính là chứng cứ mà NUSA đang tiến hành nghiên cứu.”

Yorinobu cảm thấy không có chút nào quá đáng nếu dùng không có thuốc chữa để hình dung đám người này.

Hắn vẫn cảm thấy cha mình đang bị ám ảnh bởi việc gì đó, nhưng đủ loại dấu hiệu cho thấy hắn chỉ đang muốn sống đến hơn một chút, nhưng mà sự tình quả thật là như thế sao? Kế hoạch Digital Soul đến cùng có lực hấp dẫn gì…

Huống hồ căn bản liền không cần chứng cứ, thủ đoạn khoa học kỹ thuật mà những người Mỹ này biết được còn chưa đủ sao?

Một đám mục nát !

Hanako đã mở miệng, bởi vì có quan hệ với kỹ thuật mạng, Netrunner thiên tài này có quyền lên tiếng cực cao.

“Phụ thân, cho phép ta đánh gãy thảo luận của các ngươi.”

Nàng ngồi nghiêm chỉnh, lạnh lùng nhìn về phía Yorinobu, “Ca ca, ngươi ta đều rất rõ ràng Black Wall là gì. Đập lớn cho văn minh, một đạo che chắn cuối cùng để ngăn cản dã thú… Ác long đã từng lang thang trong lãnh địa nhân loại bị Netwatch và đám thợ săn sát lục hầu như không còn…”

“Nhưng bây giờ, ta cho rằng ngươi đang sáng tạo ác long.”

Yorinobu dường như có khuynh hướng nóng nảy khi ở trước mặt người nhà.

“Vậy ngươi nói cho ta biết Hanako! Lấy kỹ thuật của ngươi, trên đập lớn có vết tích bị khai quật không ?! Không cần nói dối, muội muội của ta…”

Hanako tựa hồ che giấu âm điệu dần dần cao của anh trai.

“Có, hơn nữa ta vững tin là tại vài thập niên trước… Nhưng chúng ta không thể làm người cầm đầu, chim đầu đàn dễ gặp thợ săn đả kích nhất, nếu như kẻ quan hệ với Black Wall kia có bất kỳ hiện tượng mất khống chế nào, bọn hắn liền sẽ tạt nước bẩn vào trên đầu chúng ta!”

“Ngươi muốn kết quả như vậy sao?”

Yorinobu cười lạnh một tiếng.

Đà điểu chôn đầu xuống cát, hắn rốt cuộc minh bạch câu ngạn ngữ “Côn trùng mùa hạ không thể nói về băng” là có ý gì.

Lúc này Saburo ngược lại là phản ứng nhỏ nhất… Yorinobu biết, phụ thân đều sớm hỏi xong, vào giờ phút này chỉ chờ hắn làm ra trả lời.

Ngữ khí của Yorinobu tràn ngập sức mạnh, “Chết một tên chiến sĩ dùng kỹ thuật chắp vá từ Black Wall rất đơn giản, hắn cũng không còn mấy năm để sống khỏe, vì sao không làm ra thay đổi và nghiên cứu ở cơ hội sẵn có ngay bây giờ?”

“Nếu ngày nào đó hắn muốn nổ ra lỗ lớn trên Black Wall, Arasaka chẳng lẽ không giết được hắn ở trước đó sao…”

“Phụ thân, ngươi hẳn biết rất rõ rớt lại phía sẽ có ý nghĩa như thế nào.”

Saburo nghe xong chỉ là hơi trầm mặc, liền mở miệng nói: “Tốt.”

Tốt ?

Đừng nói Yorinobu, hai người phái bảo thủ cũng có biểu lộ cực kỳ đặc sắc.

Phương án cấp tiến lại trăm ngàn chỗ hở như thế, vậy mà lấy được sự cho phép của Hoàng đế tiền nhiệm ?!

“Phụ thân…”

Hanako muốn nói lại thôi.

Saburo nói: “Ta từng nói qua với anh ngươi, ngươi là một đầu ác long khó mà thuần phục, lý niệm của ngươi xung đột với gia tộc Arasaka……”

“Trong mắt ta, tiêu chí của trưởng thành chính là học được cách suy xét như thế nào, nhưng… Nhiều năm trước kia, ngươi đã để cho ta rất thất vọng, ta không muốn thừa nhận huyết thống Arasaka của ngươi. Nhưng bây giờ, thủ đoạn của ngươi đã quả quyết như khi đó ngươi nhằm vào Arasaka tại Tokyo…”

“Kể từ khi ta giao hết thảy cho ngươi, ta một mực đang yên lặng nhìn chăm chú lên… Ta đã thấy được sự thành thục.”

Yorinobu không tự giác ngồi ngay ngắn.

Hết thảy tựa hồ tới quá dễ dàng ——

“Bất quá người trẻ tuổi kia, thỉnh chuyên gia kỹ thuật dưới tay Michiko nghiên cứu cùng với người của ngươi a, cung cấp một chút bảo đảm vì hắn.”

A… Quả nhiên.

Yorinobu hiểu rồi.

Đây là không để cho Lin trở thành vũ khí tư nhân của mình sao?

Saburo ho khan một tiếng, “Tạm thời để cho Heye làm một đoạn thời gian ở phân bộ Night City, xem hiệu quả. Nếu như giá trị của hắn thật sự đủ lớn, ta tin tưởng Heye sẽ có phán đoán của mình, gần đây nghiệp vụ về Secure Soul phi thường trọng yếu, đây là nền tảng để Arasaka sáng tạo tài phú.”

“Gần nhất không muốn đi những phân bộ khác, chờ lần nghiên cứu kỹ thuật này phát minh lại nói.”

“Hy vọng ngươi không cần tùy hứng, Yorinobu.”

Yorinobu nhìn phụ thân mà mình cho tới bây giờ cũng đoán không ra ý nghĩ.

Lúc này Saburo lựa chọn quay lại chủ đề chuyện gia đình, “Kết quả lần trước khi những bác sĩ kia tiến hành theo dõi toàn diện cơ thể ngươi đã như thế nào?”

Yorinobu: “Có một chút bệnh vặt trên thân thể, đang đúng hạn uống thuốc, đều là lang băm.”

Saburo cười cười.

“Thân thể khỏe mạnh mới là tài phú lớn nhất, ta không tin cậy những kim loại lạnh như băng, ngươi rất giống ta…”

Yorinobu bây giờ chỉ muốn biết lúc nào có thể kết thúc bữa cơm mãi vẫn còn chưa bắt đầu.

Hắn không cảm thấy được bất kì nhẹ nhõm nào khi ngồi ở đây.

“Đi thôi, dâng lên một bó hoa cho mẹ ngươi.”

Lúc này Saburo ra hiệu có thể bắt đầu cơm tối, thuận tiện để cho Yorinobu dâng lên bó hoa mà nàng thích nhất khi còn sống.

Nhìn xem Yorinobu rời đi.

Saburo lẩm bẩm nói:

“Con rồng này, đã thật sự bị thuần phục sao?”

Con gái và cháu gái hai bên trái phải chỉ khẽ khom người, cúi đầu…

……

—————–

Thế đứng của Lâm Dược cũng không quá chính thức.

Bởi vì trước mắt, cấp bậc của hắn trên lý luận là thấp hơn Shinden mấy cấp:

Phó và Tổng thanh tra Tổ tác chiến Đặc biệt, chỗ ngồi tham dự ban giám đốc, còn có vị trí chủ tịch quốc gia.

Đã như thế, hắn càng khiến người ta lòng sinh tức giận ở trong mắt Shinden Heye hơn V ——

Lấy cấp bậc của mình nếu giải quyết Lin ở trước mặt, tổng bộ Nhật Bản cũng sẽ không quá trách hỏi… Nhưng sự thông minh của tiểu tử ngay ở chỗ, hắn đều lộ ra khuôn mặt trước Arasaka-sama và Yorinobu-sama.

Không chỉ có như thế, hắn còn xử lý việc của Yorinobu như nghề chính, toàn bộ Arasaka Tower chỉ có hắn đang làm ra động tác lớn nhất.

Bây giờ đã không phải là việc về cấp bậc, mà là nhóm người này trắng trợn làm thanh tẩy dưới mí mắt mình!

Lâm Dược nhìn xem Heye đi tới từng bước một, hắn vừa định nói chuyện, hai kẻ cổ quái đã đi đến từ ngoài cửa…

Ánh mắt của hắn đã híp lại.

Không phải là ninja Arasaka mà lần trước V dẫn đội tới Dogtown, mà là quái nhân mặc tương tự với áo tù đen tuyền, trên người có con số, sau lưng có mã một chiều tương tự chip nhận diện sinh vật.

Hai mắt bọn hắn lóe lên tia sáng đỏ bừng, trên đầu cũng là vết sẹo dữ tợn và vết tích của Cyberware, rất giống mới đi ra từ bệnh viện tâm thần —— Thỉnh thoảng còn phát ra tiếng lách tách doạ người…

Từ một loại phương diện nào đó mà nói, những con quái vật này càng giống vật thí nghiệm.

Trong trí nhớ Lâm Dược lập tức thoáng qua một đoạn hình ảnh, đó là trên một chiếc xe thể thao mui trần, nam nhân ghim tóc võ sĩ đưa cho mình một khẩu súng… Những thứ tính toán bao vây chặn đánh giết chết hắn chính là đám quái nhân này.

Xem ra mình có thể quên đi bất cứ chuyện gì, chỉ có cái gọi là ký ức hướng dẫn game ở kiếp trước là không thể quên được…

Không nghĩ tới, V vừa nhìn thấy đám người này đã hơi lộ ra một tia sợ hãi.

Chúng nó cũng không phải là người, dùng Cyberpsycho thì đều xem như từ mỹ hóa, một số vật này ngoại trừ ăn uống ngủ nghỉ bình thường, thì sẽ chỉ có hứng thú với những việc liên quan tới chiến đấu, hơn nữa không có cảm giác đau, dù cho bị cắt đức nửa người thì bọn nó vẫn có thể bắn ra Cyberware để cắn chết địch nhân.

“Ta nói qua!”

Heye nghiến răng nghiến lợi điểm lồng ngực Lâm Dược một cái, “Ta hy vọng ngươi có thể hiểu quy củ, như thế nào? Nếu không thì ta nhường vị trí cho ngươi tới làm ?”

Thế nhưng Lâm Dược cũng không lộ ra một tơ một hào sợ hãi.

CEO mới nhậm chức ở Night City này, trên thực tế đã thử đi thử lại mà dò xét Lâm Dược, hắn muốn biết quyền hạn của Lâm Dược lớn bao nhiêu, nhưng tiếc nuối là, ngoại trừ chuyện của Yorinobu ra… Hắn là không thể làm quá mức.

Nhưng Lâm Dược rất rõ ràng, Heye đây là đang cố công báo tư thù.

Bởi vì còn lâu mới tới tình cảnh hắn tự mình trách hỏi, dù sao V và mình đã thanh tẩy vượt quyền của Jenkins.

Trên thực tế, phòng bận rộn nhất trong Arasaka Tower chính là HR, bởi vì tốc độ công ty giảm biên chế vượt qua tưởng tượng của ngươi, chỉ cần có tầng quản lý thay thế, vậy quyền lợi thay đổi sẽ là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Duy trì trật tự nội bộ rất bình thường đối với Arasaka Tower, lại là việc đạp cái đuôi của quan mới.

V trả lời: “Chúng ta bắt được thám tử và Solo của Militech, nhưng đã chết một tên phản đồ ở nội bộ, ta cảm thấy đây không phải sai lầm ——”

Heye đột nhiên quay đầu nhìn về phía V: “Ta đang hỏi ngươi sao?!”

Lâm Dược nhướng đầu lông mày một chút, kềm chế một cỗ xúc động, kẻ mới nhậm chức không bao lâu đã liên tục tìm phiền toái hai lần với mình này… Hắn đã hiếm thấy mà mất đi kiên nhẫn.

Nhưng Lâm Dược biết, mình hôm nay nếu như làm ra hành vi công kích thượng cấp trong Arasaka Tower thì sẽ hợp ý Heye, từ đó tổng bộ liền sẽ một lần nữa thẩm tra nghị sự nhắm vào việc mình có trong khống chế không, Yorinobu cũng không che được một tên thuộc hạ giết chết chủ tịch quốc gia.

Xem ra Heye lần này vẫn mang theo tổ an ninh mà cấp bậc của hắn nên có bảo an.

Những con “chó dại” nghe được chủ nhân nổi giận tựa hồ muốn nhào lên bất kì lúc nào…

Chân Lâm Dược tạm thời còn không chịu nổi vận động cao tốc, lại thêm quyền hạn cao nhất lúc này ở Arasaka Tower đang ở trong tay Heye.

Cũng liền mang ý nghĩa, Lâm Dược và V không vận dụng được Cyberware…

Bất quá Lâm Dược cũng không nghĩ rõ ràng Heye muốn ra chiêu gì, bởi vì từ trước mắt đến xem, Heye còn không có lá gan động mình; Đến nỗi V sao…

Cho nên Lâm Dược quyết định tiến hành tìm đường chết tới cùng.

Mình bây giờ đều sớm lên danh sách ghi hận của người này, để cho V cùng trận tuyến không phải tiếp nhận một ít phong hiểm mới là phù hợp lợi ích hiện tại.

Lâm Dược nhìn xem V một mực cố gắng ngăn trở mình.

Hắn đột nhiên nói: “Heye tiên sinh, ngươi hẳn là nghe được lời V nói… Quá trình của chúng ta hợp quy, hơn nữa có chứng cứ thực chất để xử lý xong, xin hỏi xảy ra vấn đề ở đâu?”

Mặt Heye lộ ra âm trầm.

“Mẹ nó đến cùng Jenkins có biết hay không?”

Lâm Dược nhẹ nhàng trả lời: “Không biết, chúng ta làm chuyện này vượt qua quyền hạn của tổng thanh tra Jenkins.”

Heye giận quá thành cười.

Thuộc hạ cuồng vọng như thế, liền không sợ phạm sai lầm sao? Sức mạnh ở nơi nào?

Bất quá hôm nay Heye chính là đến để giải quyết vấn đề này.

Hắn nhìn xem ánh mắt Lâm Dược, hỏi: “Các ngươi nói Militech kêu gọi đầu hàng nhân viên nội bộ của chúng ta, vậy người đâu?”

Lâm Dược: “Chết, có thượng cấp quyền hạn cao hơn xử lý xong… Ta hoài nghi thượng cấp có nhân viên hiềm nghi liên quan tới Militech, bởi vậy ta sẽ không chút nào che lấp chuyện này để hồi báo lên trên.”

Heye cảm thấy nếu như cần phải xếp hạng độ dày da mặt cho người phụ trách bộ môn trong Arasaka Tower, vậy Lin tuyệt đối là thứ nhất.

Dùng lời nói nhảy này là vì coi hắn như đứa trẻ ba tuổi sao?

Lâm Dược cũng không nói láo.

Là ai xử lý Michelle, V đến bây giờ cũng không có đầu mối…

Bây giờ Papa Sunrise nằm dưới sự giám thị nghiêm mật suốt 24 giờ của Counter-Intelligence, V thậm chí cũng kết nối lấy camera ở mọi lúc, sợ chính là Solo của Militech xảy ra vấn đề.

Shinden Heye cười lạnh, “Hy vọng ngươi có thể nghiêm túc xem News 54 đang tung tin đồn nhảm gây chuyện như thế nào.”

Hai người liên hợp phụ trách bộ môn nhìn xem đội ngũ bảo an sau lưng Heye, tiếp xuống lời của chủ tịch đã để cho hai người đều ngẩn ra.

“Militech đưa ra thương lượng, dùng người các ngươi bắt xuống để đổi người của chúng ta trở về, đằng sau giao cho Tổ tác chiến Đặc biệt tới xử lý.”

Cuối cùng bắt đầu đánh cờ.

Phó chủ tịch Quốc gia vô cùng lo lắng nhậm chức đã kịp phản ứng về sắp đặt của Yorinobu, hắn đang ngăn trở bộ môn của Lâm Dược và V lấn quyền bộ môn cao nhất trong Arasaka Tower… Không chỉ có như thế, hắn còn cầm giao dịch tầng cao nhất của công ty để áp chế việc Lâm Dược và V cướp lấy càng nhiều lợi ích.

V không tự giác siết chặt tay.

“Militech đang dùng thủ đoạn chiến tranh để tiến hành tập kích liên tiếp đối với nhân viên của chúng ta ! Ròng rã hai lần… Ngài có chắc chắn muốn che đậy chuyện này không ?”

Bá!

Trước mắt Lâm Dược nhoáng một cái, vật cổ quái kia đã trong nháy mắt vọt tới giữa V và bọn hắn, vết sẹo trên đầu giống như con rết đang bò … Lại phối hợp động tác quái dị, quả thực khiến người ta cảm thấy có chút run rẩy.

Đúng lúc này.

Ánh mắt Lâm Dược hơi sáng lên một ít ánh sáng.

“Heye tiên sinh, Arasaka chẳng lẽ muốn tùy ý bị đánh mà không hoàn thủ ? Hay là có thể xử lý chiến tranh giữa công ty theo cách này trong mọi tình huống sao ?”

Heye bước trái một bước.

“Ai mẹ nó nhìn thấy các ngươi tiến vào trạng thái chiến tranh ?”

Lâm Dược nhìn xem Heye mạnh mẽ dùng quyền thế áp chế mình, tiếp đó tính toán quỳ liếm để giữ gìn mối quan hệ lợi ích với những công ty khác giống như phái chủ hòa, sớm đã cười lạnh không dứt trong lòng.

Saburo sẽ không đi nước cờ rảnh rỗi, hết thảy đều có mục đích.

Heye là phái chủ hòa, hiện tại mẹ nó cũng sắp thành “Chim hoà bình”?

Có lẽ Michiko chưa hề rời đi, kẻ có đầu óc sánh bằng Michiko này càng điên.

Heye lại hỏi tiếp: “Ai có thể định đoạt tòa tháp này ? Ngươi cho rằng ngươi không thể bị thuần phục, giống như Yorinobu đã từng phản bội chạy trốn rồi rời đi gia tộc Arasaka ?! Nằm mơ giữa ban ngày! Ngay cả con ác long kia cũng không thể không cúi đầu mà cúc cung tận tụy trước sắp đặt của Arasaka-sama… Huống chi là ngươi đây?”

A… Khi ta làm thịt Abernathy, ngươi thật giống như tránh được rất nhanh.

Lâm Dược nghĩ như vậy trong lòng.

Kết hợp hết thảy ở bây giờ đến xem, Lâm Dược biết gia hỏa này muốn làm gì.

Hắn cúi đầu nở nụ cười, “Không cần dò xét Heye tiên sinh, tin tưởng ngươi cũng không thể quở trách nhiều về lời mà Saburo đại nhân đã nói… Ta chính là khả khống, thủ đoạn ngươi định dùng để chọc giận ta không có bất kỳ tác dụng gì.”

“Đến nỗi ngươi nói, ta không có cách nào bị thuần phục…”

“Ta chỉ đang hoàn thành mệnh lệnh mà ta nên hoàn thành ở Arasaka.”

Quả nhiên.

Sắc mặt Shinden Heye từ xanh mét vì phẫn nộ chậm rãi chuyển thành nghi hoặc không chắc nhưng lại có chút kiêng kỵ.

Bởi vì hắn muốn nói với Lin về việc Yorinobu phải chuyên tâm quản lý nghiệp vụ tương quan về Secure Soul, bây giờ hết thảy quyền hạn về hắn quản… Đối phương đến bây giờ ngoại trừ thái độ điên một chút ra, thì chính xác cũng không có chỗ gì ngỗ nghịch quyền uy của hắn.

Còn về việc làm sao gia hỏa này biết mình biết được việc Cyberware của Lin có cơ cấu và phần mềm của Black Wall từ tổng bộ Nhật Bản… Heye trăm mối vẫn không có cách giải.

Heye chậm rãi hỏi: “Vậy mệnh lệnh của ta đâu?”

Hắn cảm thấy hai tên ác ôn kém chút bị vũ trang của Militech giết chết nhất định sẽ phối hợp mình.

Lâm Dược gật đầu, “Phục tùng cấp trên tuyệt đối, ngoại trừ nghiệp vụ của Yorinobu tiên sinh, ta có thể phối hợp những việc còn lại.”

Có lẽ Heye không biết, mình đã làm ra một sai lầm đủ để hủy diệt bản thân, chỉ có điều sai lầm như thế cũng không được phóng đại ở ngay từ đầu.

“Người này không thể thiếu khi đàm phán với Militech, cho ngươi một chút thời gian để bàn giao ——”

V có chút nóng nảy.

Militech đang bị bọn hắn nắm được cái đuôi, chỉ cần cạy mở miệng Solo thì hoàn toàn có thể biết càng nhiều chuyện hơn…

Lâm Dược khẽ lắc đầu.

Cyberpsycho nhìn chằm chằm hai người phát giác được chủ nhân của mình không có ý định động thủ, đã gầm nhẹ vài tiếng như thị uy.

Hắn hiện tại có nhiều vấn đề lắm.

Dựa theo ngờ tới, Lâm Dược cảm thấy Heye sở dĩ dám làm quyết sách như thế, gần nhất Yorinobu có khả năng bị việc gì cuốn lấy; Điểm thứ hai là mình chiếu cố Dogtown xong còn đồng thời phải nghĩ biện pháp chuẩn bị cặp đùi cho tốt… Còn có chính là về sau hắn nên tự xử như thế nào trong Arasaka Tower?

Chỉ cần không động đến tổng bộ Nhật Bản, hắn liền không có cách để đối tiếp với Yorinobu mọi lúc, vậy liền mang ý nghĩa mệnh lệnh mà ban giám đốc Arasaka Tower quyết sách sẽ do hắn và V phụ trách dựa theo chương trình, cho đến lúc đó địch nhân ngoài nội bộ sẽ càng thêm tâm ngoan thủ lạt.

Đến nỗi một điểm cuối cùng.

Ai trong ban giám đốc giải quyết phản đồ của Arasaka thay Militech?

Bởi vì quyền hạn V lưu lại rất cao, đối phương vô cùng thông minh, không chỉ quyền hạn của bao trùm V, còn xử lý toàn bộ đặc công biết chuyện.

Nếu như là thế, Lâm Dược xem như công địch số một của Militech đành phải càng thêm cẩn thận, Yorinobu đã ngoài tầm tay với, đây là địa bàn mà Michiko kinh doanh thật lâu, bên trong là người hay quỷ thì toàn bộ phải dựa vào Lâm Dược và V tới xem…

Lâm Dược và V vô ý thức liếc nhau một cái.

May mắn chính là, người thông minh khi làm việc chỉ cần một ánh mắt, bọn hắn biết đường phía dưới nên đi như thế nào.

“Heye nói ngươi là con rồng không cách nào bị thuần phục ? Xem ra hắn đã ghi hận ngươi rất lâu, lúc trước hắn cũng khiêu khích như vậy sao?”

V biết, vừa rồi nếu Lin có bất kỳ động tác gì khác người, địch nhân của Yorinobu sẽ nhanh chóng nắm cơ hội này…

Lâm Dược gật đầu nói: “Đúng vậy a, ác long như AI còn không thể thuần phục ta, Heye cũng đừng nghĩ tẩy não ta.”

V đột nhiên hỏi: “Đúng, chuyên gia internet của ngươi đâu? Sasha…”

Ngay tại khi Lâm Dược muốn trả lời, thông báo AI xác thực quyền hạn đã vang lên.

【 Xác thực thỉnh cầu của Khách tới thăm 】

【 Rebecca 】

——————————-

【 Michiko 】: Michiko ở đây không phải nói về con gái của Arasaka Kei, mà là người vợ đời thứ ba của Saburo, cũng là mẹ của Yorinobu và Hanako. Saburo đã cưới nữ nhân thông tuệ có thành tích cao nà ở năm 80 tuổi, từ sau khi Michiko chết, Saburo chưa lập gia đình, đồng thời đổi tên của cháu gái thành Michiko để kỷ niệm vợ mình.

【 Oda Sandayu 】: Nhiệm vụ chính Play It Safe ở năm 2077, nhân viên an ninh cấp cao phụ trách an toàn cho Hanako.

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập