Chương 169: Never Fade Away ( Ba )
Tâm tình của Kurt · Hansen bây giờ hỏng bét.
Lần gần nhất muốn chửi mẹ như vậy là tại 6 năm trước, tổng thống NUSA khi đó chơi bọn hắn như con chó, nhưng hôm nay mình lại bị chuyên gia phân tích tình báo ghế đầu của NUSA kéo lên thuyền hải tặc.
Bất quá bây giờ đã náo ra lớn như vậy,thổ hoàng đế Dogtown cũng sẽ không “rút vốn” nửa đường.
Bởi vì lá gan của tên này còn lớn trong tưởng tượng…
Người của Arasaka chết ở đây, nên bồi thường thì bồi thường tiền, nên kiếm bao nhiêu thì kiếm bấy nhiêu, Dogtown muốn xoá tên đến công ty hoà hợp êm thấm, nhưng rất khó đạt tới điều kiện cần này.
Hansen có thể lập nghiệp tại Dogtown, lắc mình biến hoá xây thị trấn rách này thành “xí nghiệp nổi danh” trong Night City, phát offer + bảo đảm tiền lương + BHYT cho phần tử phạm tội, buôn lậu vũ khí ra quốc tế, đi ra ngoài đều là bằng hữu, đơn giản liền dựa vào hai chữ:
Dám làm.
Nghe nói… không thể dùng vũ khí hạng nặng trong Night City ? Bắn ra tên lửa đất đối không liền muốn lăn xuống đài ?
Vậy phải xem vì cái gì.
Không không không… Hoặc có lẽ là, ai nắm giữ quyền chủ động thì người đó liền có quyền lực nói chuyện.
Đừng nói xe của Arasaka bay trên bầu trời, liền xem như tàu Space Force One của tổng thống NUSA đến quỹ đạo gần đất thì Hansen cũng dám đánh, chỉ cần có thể thu được lợi ích lớn hơn đại giới, thuận tiện an bài tốt đàn chó Corpo, vậy hết thảy cũng không tính là chuyện lớn gì ——
Nhưng hỏng bét liền hỏng bét ở đây.
Tuột tay liên tục và ưu tiên trắng trợn, để cho Arasaka nóng giận.
Nghĩ tới đây, Hansen đã nặng nề đặt chén rượu trong tay xuống bàn trà.
Trải qua thời gian dài, hắn không có thói quen đập đồ ở khi thế cục bất lợi hoặc nổi giận, nhưng hôm nay rất không giống —— Nếu như không có bọn thuộc hạ đứng ở đây, Hansen thật muốn cắn cái ly này thành cặn bã rồi nuốt.
Song So Mi có được hay không a ?
Dù sao Hansen cũng không quá hiểu rõ những chuyện trên internet, hắn chỉ biết Netrunner của NUSA rất tốt, là vũ khí hạt nhân mà công ty xoa đi ra, nhưng nhìn bộ dáng bây giờ thì dường như vũ khí hạt nhân đã không thể giải quyết vấn đề một cách sạch sẽ như trong tưởng tượng…
“Bây giờ liên lạc được với Song So Mi sao?”
Giọng Hansen càng bình tĩnh, người dưới tay lại càng nơm nớp lo sợ… Chưa có ai thấy Thượng Tá phát cáu, dù cho vật tư muốn cho người phía dưới bị Scavs trong Dogtown đen ăn đen, Thượng Tá chỉ có thể khai hỏa bằng súng lục ổ quay, nói thầm vài câu đồ chó con từ trong miệng.
Không có ai hoài nghi sức mạnh của Thượng Tá, bởi vậy nội bộ Barghest càng giống như đã tạo thành một loại sùng bái cực kỳ mù quáng đối với thổ hoàng đế này.
9 trong 10 kẻ mới tiến vào Barghest cũng là đi vì ngưỡng mộ lão đại.
Binh sĩ đặt hai tay ở trước người, trên mặt còn lưu lại vết thương sau chiến đấu, “Không có Thượng Tá, bây giờ toàn bộ internet của Dogtown đã tê liệt, nếu như không phải đã chia trước hệ thống đối không ra ngoài, chỉ sợ Arasaka sẽ còn để cho chúng ta ăn nhiều đau khổ hơn.”
“Hừ…”
Thượng Tá xoa nắn cái chén, phát ra nụ cười ý vị không rõ.
Người phía dưới cũng không biết tại sao Hansen còn ngồi an ổn được, theo bọn hắn nghĩ, Dogtown bây giờ đã biến thành bô ỉa, tất cả mọi người đều đang tránh né.
“Là Cyberware mà ta nhập về cho Netrunner từ Europe không đủ mới ? Vẫn là cầm tiền không định làm việc? Tiến vào internet một chuyến khó như vậy sao… Thế còn MaxTac ra sao rồi ?”
Barghest muốn nói lại thôi.
Thượng Tá rót thêm cho mình, “A… Để ta đoán thử, MaxTac có danh khí truyền đi vang động trời ở Night City không có năng lực lưu lại một số người này cho ta, đúng không ? Vậy thật đúng là có ý tứ, ba chiếc xe bay Corpo lái vào đã lau sạch MaxTac…”
“Xem ra dưới nền đất của chúng ta còn thật sự có ‘bảo tàng ’?”
Binh sĩ vẫy vẫy tay.
Binh sĩ tinh nhuệ tìm đến Farida cũng mang nàng về Dogtown từ trong tay Arasaka và Militech đã bước tới.
Việc phân phối nhân viên cơ sở ở xí nghiệp hiện đại đôi khi lại nhất trí đến lạ thường, đều sẽ có một tiểu đội binh sĩ cao cấp để phụ trách thanh lý hậu hoạn, tiểu đội mười người giơ súng chờ đợi Thượng Tá ra lệnh có dáng người y hệt nhau.
Hansen lưu người lính trước mặt tại Black Sapphire để tiếp đãi khách đến thăm cũng không phải là không có đạo lý, hắn cơ hồ có thể hiểu ngay ra phương thức tư duy của Thượng Tá.
“Animal, nữ nhân mà Fixer lưu lại hiện tại cũng ở Longshore Stacks .”
Hansen ừ một tiếng.
Hắn phải làm ra một chút hành động hăng hái để Dogtown kết thúc công việc sau việc lần này.
Không có ai sẽ muốn bỏ lỡ cơ hội, nhưng thế giới này vốn chính là thế, Hansen có thể tiếp nhận hoàn mỹ… Hơn nữa còn không oán trách.
Hansen: “Nhất thiết phải liên lạc với Song So Mi, độ chấp nhận thấp nhất của ta cho việc lần này chính là lấy ra ‘mỏ vàng ’( Neural Matrix ) đáng tiền từ trong công trình kia —— Bây giờ Longshore Stacks có tình huống gì ?”
Binh sĩ trả lời hết, lúc này cũng không cần nói về việc hành động thất bại, lau sạch sẽ cái mông để cho Hansen đừng chán ghét mới là lựa chọn tốt nhất.
“Mảnh đất hoang của Longshore Stacks chỉ đủ để xe vũ trang của chúng ta tiến vào, đội kỹ thuật đang thanh lý chướng ngại cho cơ giáp, bên kia rất loạn… Dự tính cần 30 phút mới có thể vào sân.”
Hansen híp mắt đang tự hỏi sẽ có biến cố gì trong 30 phút này…
Ngay lúc này, xí nghiệp trong Night City đã ngồi không yên nữa.
Tới sớm nhất chính là phân bộ Militech ở Night City, bởi vì mệnh lệnh bọn hắn cho Meredith chính là không trao quyền, hơn nữa bởi vì thế cục không ổn định của Dogtown nên đã phái thể nhân bản của Papa Sunrise đi phong toả cửa vào công trình kia ——
Thế giới ngu xuẩn này cứ như vậy, vĩnh viễn không có lời nói thật nào giữa các công ty.
Hansen còn chưa gây chuyện với bọn hắn đâu, điện thoại ngược lại là gọi tới trước.
Militech đổi người phụ trách ở Night City ?
Hansen đã thấy vài lần về kẻ trước mặt, lần trước khi Lazarus phải vào Dogtown để gây sự, là tên bí thư trưởng này đến đối tiếp, bây giờ xem ra đã lên chức ——
Nếu như không phải cho đủ tiền, hắn tất yếu sẽ làm ra trả thù vì việc Militech giấu diếm mình.
“Thượng Tá.”
Văn hóa xí nghiệp của Militech xem trọng hiệu suất cao, cấp tốc, cũng là thói xấu Donald mang ra từ Thủy quân Lục chiến, khi nói chuyện sẽ không mang theo cong cong nhiễu nhiễu phức tạp gì.
Thượng Tá không định nói chuyện trước, hắn muốn nhìn công ty có ý gì.
“Cuộc gọi này không phải tới nói chuyện cũ với Thượng Tá, chúng ta có phiền toái.”
Hansen nghe phương thức nói chuyện của chó săn từ NUSA, bọn hắn dường như luôn coi mình là đồng minh đáng tin cậy với NUSA khi có vấn đề gì, nhưng lúc không có chuyện thì chính là sĩ quan phản bội chạy trốn từ “Operation Midnight Storm ”, chính khách muốn chơi tiêu chuẩn kép là việc quá đơn giản.
Không biết vì sao, mỗi lần người phụ trách mới của Militech ở Night City trò chuyện với Thượng Tá, vẫn luôn có cảm giác đang giao thiệp với thế lực khủng bố.
Nam nhân âm trầm đang ngồi trên ghế sa lon, sau lưng là sĩ quan Barghest đeo mặt nạ được võ trang đầy đủ, còn có đầu ác khuyển được huỳnh quang phác họa ở sau lưng ——
Nhưng vào giờ phút quan trọng này, tổng bộ đã đẩy xuống áp lực, không muốn lên thì cũng phải lên.
Thượng Tá vuốt vuốt chén rượu, “Chẳng lẽ muốn ta mời ngươi nói sao, tiên sinh?”
CEO của phân bộ Militech rõ ràng không nghĩ tới sự miệt thị của đối diện sẽ mạnh như vậy, có lẽ do trước đó từng bị Hansen uy hiếp, khuôn mặt của nam nhân này lập tức kéo xuống.
“Hansen… Trên địa bàn của ngươi xuất hiện phiền toái lớn, thái độ như này chẳng lẽ còn ngại việc chưa đủ nhiều sao ?”
Phiền toái lớn ?
Khi tất cả mọi người có phiền phức, vậy mình ngược lại sẽ không sao cả, Hansen sao có thể không rõ đạo lý này ?
“Nhìn bộ dáng cấp bách phát hỏa của ngươi… Muốn nhân viên nữ dưới tay tới lột mấy phát cho không ? Hừ…”
Hansen nhếch miệng, con ngươi đã hướng lên khi nhìn người, “Kẻ gặp phiền phức lớn nhất là các ngươi, không biết cách khống chế món vũ khí mà mình tạo ra ( Song Bird, Morgan · Blackhand )… Còn lén lút phái người vào Dogtown để bí mật khai thác tài sản dưới đất của chúng ta ——”
Tài sản của các ngươi ?!
Ánh mắt của người phụ trách phân bộ đều trừng lớn, vì sao có người nói chiếm núi làm vua đến thanh tân thoát tục như thế ?
Night City được Night Corp một đường sáng lập, tất cả công ty đều dùng hết đủ loại thủ đoạn trong mấy chục năm mới để địa bàn dưới tay thuộc về mình một cách hợp pháp, không còn là tình cảnh chỉ có quyền sử dụng đất như trước đó…
Mà Hansen vừa há miệng ra, đã giống như là nói tất cả mọi thứ trong Pacifica đều thuộc về hắn!
Người phụ trách cắn răng nói: “Ngươi đừng quên Dogtown được hình thành thế nào ! Nếu như không phải do chúng ta 【 chưa làm xong hạng mục kết thúc 】 mà vây lại nơi này, Dogtown căn bản liền không có khả năng tồn tại!”
Không có ai biết chi tiết về Operation Midnight Storm.
Nhưng động cơ để binh sĩ ở của Hansen trú đóng ở chỗ này xa xa không chỉ là cuộc chạm trán nhỏ như tiến công Night City, bởi vì dù sao cũng phải có người nhìn xem vật phía dưới, nó chỉ cần không phải xí nghiệp như Arasaka hay từ Europe, tùy tiện thế lực nào cũng được.
Hansen giang tay ra, biểu lộ có chút vô tội.
“Ta bắt đầu nghe không hiểu lời ngươi nói, ta chỉ coi như điều vớ vẩn vì ngươi quá vui sau khi được thăng chức tăng lương —— Phía dưới này có gì, có quan hệ gì với công ty các ngươi ? A, đúng, có vẻ như động tĩnh trên internet huyên náo rất lớn, ta đều nghe được có người đang nói Biotechnica bán thuốc giả cho dân chúng… Là chuyện này sao ?”
Tư duy điển hình của cường đạo.
Có lẽ nếu người phụ trách mới của Militech đi điều tra xem gia phả của mình đã phát tài thế nào ở thế kỷ 19, vậy có lẽ hắn sẽ lý giải được Hansen.
“Ngươi…”
“Thôi!”
Hansen ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Để kẻ ngu xuẩn như này ra đấu với mình, còn non lắm, sau khi chén rượu được binh lính dọn đi, Hansen gằn từng chữ một rồi chỉ vào kẻ có sắc mặt xanh trắng này:
“Bản đổ cụ thể của công trình dưới mặt đất, phỏng đoán đại khái về vị trí, còn có thứ gọi là Neural Matrix… Một năm một mười nói hết cho ta biết ở đâu.”
“Động tĩnh trên internet náo ra lớn như vậy, Netwatch còn chưa ngửi mùi tới truy tra, vậy ngươi phải cảm tạ NUSA và ta… Cao ốc của Netwatch nổ, ngươi càng hiểu rõ hơn ta là ai làm ra, ta cũng phái người phía dưới dọn dẹp tốt trong nhà, Netwatch làm thịt… mấy cái a?”
Người phụ trách nhớ tới áp lực từ tổng bộ, triệt để không còn tâm tư ẩn tàng.
Thăng chức tăng lương đương nhiên tốt, nhưng chỗ tốt với hắn mẹ nó chỉ là đổi bản thân lên cõng nồi ——
Phía trên không quan tâm ai ngồi lên vị trí phụ trách ở Night City, việc xuất hiện ở chỗ của ai thì ngươi đó giải quyết, bản sự đẩy nồi của bọn hắn đẩy thế nhưng là rất mạnh.
“Ok, ok… Chúng ta có thể nói chuyện thật tốt.”
“Cho ngươi địa đồ, không có ai sẽ cướp đoạt, cũng không có ai sẽ lại đánh chủ ý lên vật này —— Nhưng nhất thiết phải vứt bỏ công trình, bên trong là chứng cứ công ty nghiên cứu Rogue AI, một khi thông tin bị tiết lộ ra ngoài, Dogtown có tồn tại được hay không cũng là vấn đề lớn.”
“Ngươi hiểu, ân?”
Hansen gật đầu.
Vậy mới đúng a, kém chút cho rằng đối diện không biết nói tiếng người đâu.
“NUSA bên kia đã nghĩ kỹ nên làm sao chưa ?”
Người phụ trách do dự, sau đó nhìn chằm chằm Hansen hỏi: “Song Bird nói gì với ngươi ?”
Hansen sắc mặt như thường, “Đã lâu không gặp người bạn cũ, vừa vặn Arasaka muốn gây sự trên địa bàn của ta… Song rất mang thù, nàng muốn xử lý Arasaka với người của các ngươi, việc này có vấn đề sao?”
“Ta cảm thấy rất hứng thú đối hạng mục kia của Biotechnica ( Nhân bản ), trong quân doanh luôn có hỗn đản kể về cố sự truyền kỳ của bọn họ, ta còn tưởng rằng đều đã chết hết đâu, không nghĩ tới còn có thể gặp được —— Nếu như cần đầu tư, vậy nhất thiết phải để cho ta tham dự, ta còn đang buồn rầu vì không biết làm gì với tiền bán vũ khí ở Dogtown đâu…”
Dựa vào!
Người phụ trách xem như hoàn toàn phục thổ hoàng đế trước mặt.
Bây giờ còn có tâm tình cầm việc của bộ môn hợp tác tới uy hiếp mình —— Không, uy hiếp tổng bộ.
Bởi vì cũng có rất nhiều người đang nhìn cuộc kết nối này, lời vừa rồi đơn giản là để các công ty không cách nào đạt được sự đồng thuận mới…
Hắn liền thật sự không sợ việc dùng tên lửa đất đối không chút nào sao?
Người phụ trách không nói lời nào, Hansen biết kẻ ngu này đang bàn giao với mặt trên, cho nên cũng không gấp gáp.
Đổi ai ngồi ở Dogtown cũng không trọng yếu, trọng yếu là Dogtown sẽ tồn tại, một mực tồn tại.
“Thứ Arasaka muốn… Ngươi có thể cho sao?”
Hansen cười lạnh một tiếng, “Đương nhiên, nhưng điều kiện tiên quyết là tên kia không xuất hiện ở đó —— Thủ hạ của ta, MaxTac, không có một ai ngăn được hắn, nếu là hắn đến, vậy ta sẽ nói hết những chuyện bẩn thỉu mà NUSA yêu cầu ta làm cho truyền thông nhiệt tình của hàng xóm chúng ta.”
Thẳng đến đây, yêu cầu của Hansen đã rất rõ ràng:
Song Bird làm lựa chọn dự phòng, bằng chứng ở thần kinh, hắn cũng đã xử lý đặc công Netwatch giúp, cuối cùng coi như không có việc gì phát sinh, Militech tới cứu Biotechnica… Chỉ đơn giản như vậy.
Đến nỗi vì sao là lựa chọn dự phòng,
Bởi vì Hansen đã biết việc của chú chim nhỏ sẽ rất phiền phức, kéo dài thời gian quá lâu, thậm chí bây giờ đều có thể bị NUSA bắt được.
Kết quả cuối cùng đơn giản là bọn nhỏ đánh nhau, người lớn đi ra can ngăn, nhưng những “đứa bé” này đều không sạch sẽ, cần giấu diếm Netwatch, mọi người ai về nhà nấy, về sau trông giữ vũ khí nghiêm ngặt một chút là được, Hansen cũng có thể cầm tới đồ tốt.
Hiện tại vấn đề ở chỗ này…
Hansen không cảm thấy kẻ tên là Lin kia sẽ bỏ qua mình, lại thêm việc một đám người tới cũng ngăn không được món vũ khí có lực phá hoại còn lớn hơn Song Bird… Cho nên hắn không muốn để lại người này.
Nhìn chung lịch sử của nhân loại, lúc nào cũng tương tự đến kinh người.
Tất cả chiến tranh cỡ lớn đánh tới cuối cùng hi sinh chục triệu người, đều là bởi vì một chút ma sát nhỏ đến không đáng chú ý.
Hansen và Militech đều hiểu đạo lý đó, vào giờ phút quan trọng này còn hạ độc thủ đối với kẻ tên là Lin… Đây không phải rõ ràng đang coi Arasaka không đáng một xu sao ? Nói nhỏ đi, đây là đối kháng công khai, nói lớn ra…
Đây chính là hành vi sẽ kích nổ Corporate War !
“Hansen, đây không phải là một ý kiến hay.”
Ánh mắtHansen trầm xuống, Arasaka có thể bán vũ khí đạn dược tại Dogtown, Neural Matrix có giá trị bằng số tiền này, nhưng Lin không thể sống tiếp.
Thế là thổ hoàng của Dogtown đế muốn tắt điện thoại.
Mạng nhỏ chỉ có một đầu, hắn tự hiểu rõ.
“Chờ đã ——”
“Thượng Tá, về sau người này sẽ không có khả năng xuất hiện tại Dogtown!”
Gia hỏa này gì cũng dám làm, tổng bộ lập tức rót vào thuốc trợ tim cho Hansen.
Hansen hứng thú.
Người phụ trách nói tiếp: “Không biết ngươi có hiểu hay không… Gia hỏa này bây giờ đã là trạng thái mất khống chế, Arasaka không bảo vệ hắn, việc cấp bách là rút lui ra khỏi, tổng bộ sẽ kết nối với ngươi.”
Tiếng nói vừa ra, khuôn mặt của Lucius đã xuất hiện trên màn hình của Hansen.
……
Không biết bọn hắn nói cái gì, Hansen cúp điện thoại… có biểu lộ giống như trút được gánh nặng nhưng lại có chút vết tích mừng như điên.
Rất nhanh tiểu đội đặc thù đang chờ lệnh đã được phái đi Longshore Stacks .
Hansen đứng lên, đi đến cạnh lan can ở tầng dưới của Black Sapphire, lúc này tân binh trong trại phía dưới còn đang đánh lẫn nhau, hiển nhiên tràn đầy hành vi và phong cách của bang phái.
Nhưng Hansen lại nhìn thấy thứ không giống nhau:
Hắn hiểu được, rất nhiều chuyện phải đổi.
Thay đổi triệt để…
—————–
Hôm nay, là ngày mà cư dân Dogtown có ít hoạt động ngoài trời nhất.
Tiếng súng một mực vang lên không ngừng từ xế chiều ở Longshore Stacks: Bởi vì đây là nơi các thành viên bang phái mượn cao ốc bỏ hoang làm công sự che chắn, rồi tiến hành công phòng với Barghest không ngừng tràn vào từ đường nhỏ hẹp hòi.
Trên mặt Jackie còn mang theo vết rạch lúc trước bị ấn xuống mặt đường, bất quá lần này lại thêm ra thật nhiều vết thương mới.
“Con mẹ nó, đời này ta đều không nghĩ tới mình sẽ tham dự chiến tranh ở Dogtown, những tên khốn kiếp từ 6th Street chỉ sợ đều có hơn phân nửa chưa từng lên chiến trường!”
“Nữ sĩ, chúng ta còn phải chống đỡ bao lâu?!”
Ánh mắt nhìn lại hướng về bên chân, Emma chỉ băng bó vết thương một cách đơn giản đang dựa vào vách tường, trong mắt không ngừng hiện lên tia sáng trò chuyện, thừa dịp chờ đợi thì nàng còn có thể đứng dậy đánh trả bằng súng lục.
Cực khổ luôn giúp con người trưởng thành, Emma cơ hồ không có mấy món Cyberware trên người đã lựa chọn không trả lời câu hỏi của lính đánh thuê.
“Nữ sĩ không thích nói chuyện, chúng ta chuẩn bị hết đạn rồi, còn định dựa vào mỗi mấy anh em nâng tạ từ Animal sao ?”
Angie đè mũ một đường chui tới, bên chân là mấy đống đất bị đạn của súng máy hạng nặng Barghest đập ra, trong nháy mắt tro bụi phân tán bốn phía…
“ Có thể yên tĩnh một lát hay không, Jackie?!”
Jackie trừng lớn mắt, “Dù sao cũng phải nghĩ chút kế hoạch a ?”
Hắn dùng một phát súng để quật ngã lính pháo hạng nặng của Barghest xong, “Người của Lin đâu ? V đâu ? Mẹ nó!”
Angie nhìn về phía Emma, bờ môi của nữ nhân tái nhợt, khẽ lắc đầu.
“Hansen đã chặn toàn bộ trạm tín hiệu ở Dogtown, không liên lạc được.”
Jackie mắng một tiếng Fuck.
Tiếng súng lớn như thế, V chắc chắn nghe được, tất cả mọi người còn nhìn xem Dogtown phóng ra Tên lửa đất đối không đâu, mấy chiếc xe bay vào không phải Arasaka thì còn có thể là ai.
V từng liên lạc tới Jackie, muốn tạo thành tụ hợp, chỉ tiếc tín hiệu cắt quá nhanh —— Nhưng lâu như vậy rồi mà không có động tĩnh, Jackie cũng rất lo lắng cho bạn thân của mình.
Angie nhìn xem Barghest giơ súng bắn bốn phía trên đất hoang, để cho da đầu có chút tê dại.
Tiếp tục như vậy nữa, đừng nói phòng thủ đến lúc Lin đi ra… Bọn hắn đều sẽ chết ở chỗ này.
Kỳ thực phần lớn bang phái ở Night City đều chơi không lại Barghest.
Bởi vì phần tử bang phái rất ít khi lắp cải tạo cấp bậc quân dụng, số đông đều dựa vào tiêm Hormone còn có Cyberware như Subdermal Armor, phần mắt có thể sẽ làm vài cải biến để bắt giữ động tác chậm dễ cho việc đấu boxing, đã hoàn toàn không thể so sánh.
Nếu như không phải do người của Angie và Emma đủ trung thành, vậy kết quả tốt nhất chỉ có thể là giữ vững không bị đánh tan.
Longshore Stacks hở khắp nơi lên quân địch có thể chui vào từ bốn phía, chỉ cần vòng ra sau vây công hoặc để cơ giáp vào sân, vậy hết thảy sẽ xong đời.
“Emma, dưới tòa nhà này là chỗ nào? Đường ray, còn có đường hầm chưa đào xong ——”
Angie vừa nổ súng, vừa gọi hàng qua tiếng súng chằng chịt.
“Tàu điện ngầm, còn có hạng mục tàu đệm từ trường bị dừng thi công.”
“Người ta phái đi xuống không có một ai trở về, đáng chết!”
Emma cũng không biết vì sao phía dưới sẽ có chỗ nối vào internet, nhưng vào giờ phút này, nàng cũng cảm giác được tiếp tục như thế nữa thì chỉ cần mười phút là sẽ xong đời.
Ngay tại khi mấy người đang nói chuyện ——
Animal giơ súng máy hạng nặng ngăn tại phía trước đã bị tay bắn tỉa ở tòa nhà đối diện phong tỏa.
Jackie đè xuống lưng của Angie, “Có đánh lén !”
Đạn trực tiếp tạo ra một lỗ lớn trên nửa cơ thể !
Bởi vì có tay súng bắn tỉa, hỏa lực dày đặc của Animal và người của Emma đã lập tức giảm đi vì mọi người tìm chỗ tránh né !
Barghest rất nhanh đã đè về phía trước, tất cả mọi người rút lui về những tòa cao ốc bị bỏ hoang.
Ngay tại khi mấy người định thay đổi vị trí phòng thủ, container bên cạnh đã toát ra một cái bóng ——
Barghest đột nhập tiến vào đối mặt với Heywood Kid !
Bốn mắt đối mặt, lập tức phản ứng lại.
Jackie vội vàng giơ súng chỉ có thể đánh văng vũ khí của đối diện, đối phương lập tức lấy ra dao găm quân đội, hắn giống như không hề hay biết bản thân chảy máu, đã vọt tới bằng tốc độ cực nhanh !
Ngay sau đó, hắn giữ chặt cổ tay Barghest bằng cánh tay của mình, rồi một cước đá vào trên đầu gối của địch nhân!
“Ta đi!”
Jackie cảm giác như vừa đạp vào cột điện, vẫn là loại đã chôn lâu dưới bùn đất, rất rõ ràng lính đột kích trước mắt đã làm cải tiến!
Thủ đoạn chiến đấu ưu tú của Solo từ Heywood để cho Angie còn chưa kịp phản ứng đều trừng lớn mắt…
Nhưng nàng cũng rất nhanh đã phản ứng lại, khi thấy song phương triền đấu rất bất lợi cho việc nhắm bắn, nàng quả quyết nhặt lên thanh thép trên mặt đất, hung hăng đập một cái lên đỉnh đầu Barghest !
Nhưng động tác của Barghest chỉ hơi có chút ngưng trệ, ánh hiện mắt ngoan độc, chuyển cổ tay một cái liền ghìm chặt cổ Jackie !
Lập tức, sắc mặt Jackie đang đỏ lên liền giơ chân hung hăng giẫm tới bàn chân của lính đột kích, trong miệng vang lên một tiếng huýt sáo, Barghest vừa ngẩng đầu còn chưa kịp đưa tay, thanh đao sau lưng Jackie liền bổ vào mặt nạ của hắn!
Bành!
Tiếng súng vang lên, Emma xả hết băng đạn để kết liễu mục tiêu, đưa tay xoa xoa máu trên mặt, rồi quăng súng qua một bên, cầm lên khẩu súng trường của binh sĩ đã ngã xuống.
Rất khó tin tưởng ba người bọn họ đều gần như không lắp Cyberware.
Bây giờ Emma đều sớm kéo váy ngủ trắng noãn thành váy ngắn, vải ghìm lên vết thương ứa máu trên cánh tay, không nhìn ra một tia sợ hãi nào ở biểu lộ.
Angie: “Valentino không thích hợp ngươi, Animal có thể ——”
Jackie vẫn không quên gọi Emma, mặc dù hắn phát giác được tình thế bây giờ đã rất không lạc quan, nhưng hắn vẫn thích nói đùa, “Đúng, mẹ của ta cũng nói khổ người như ta ăn nhiều lắm —— Emma, lấy đi.”
“Chỉ có thể mạo hiểm vào trong kiến trúc để nhìn qua, ở lại đây thì sớm muộn cũng sẽ bị đám chó con này bắt được!”
Mấy người hành động nhất trí, cấp tốc lui về dưới kiến trúc.
Đều tới mức này, chỉ có thể tìm địa hình hẹp hòi để phòng thủ rồi tính sau.
Triệt để bị đánh tan, Angie không có cách để liên lạc với bất kỳ ai, nhưng lại không thể la lớn rồi bại lộ vị trí ——
“Chờ đã!”
Emma đi đến một nửa đã dừng bước.
“Tiểu đội của Lin tìm được người khác ở phía dưới, có Netrunner đang liên lạc ta.”
Jackie nhíu mày dò hỏi: “Điện thoại kết nối được ?”
BCI của Emma bây giờ đột nhiên xuất hiện chữ upload, nàng cho rằng bị Netrunner để mắt tới đã tránh ra một bước, tránh cho tạo thành khốn nhiễu tới đồng bạn chiến đấu, nhưng mà sau khi upload hoàn thành, nàng phát hiện đây chỉ là một tin nhắn.
Nội dung đơn giản rõ ràng: Kiwi không giải quyết được cục diện bây giờ, muốn Netrunner có kỹ thuật tương đương tới giúp đỡ.
Còn lại chính là một chút văn kiện, người ngoài ngành chắc chắn xem không hiểu.
Mấy người nhìn nhau, đều có chút thúc thủ vô sách.
Đừng nói Netrunner, liền người hiểu internet cũng không có!
Hiện giờ cũng chỉ có Emma từng tiếp thụ hệ thống giáo dục, có thể xem hiểu những tin tức này.
Emma có kế hoạch nguyên gốc là đi hướng chỗ sâu tựa hồ làm xong lựa chọn, nàng nhấc nhấc váy xoay người rời đi.
“Ta phải đi tầng cao nhất, tìm thứ như dây anten để thử xem!”
Jackie vội vàng duỗi tay ra kéo lấy cánh tay nữ nhân, cũng lập tức bưng kín miệng Emma.
Còn chưa kịp chất vấn, Emma phát hiện Angie một bên khác cũng trầm mặt tựa vào bên tường.
Emma không rõ ràng cho lắm nín thở ngưng thần nghe cẩn thận, kết quả là từng đợt bước chân nhốn nháo đang vang lên trong toà nhà bị bỏ hoang…
Đinh đương đinh đương…
Tiếng ma sát của vũ khí trên áo chống đạn, ngoại trừ Barghest ra thì không có ai khác.
Jackie ra dấu im lặng ở miệng, chỉ chỉ tầng trên, mấy người bắt đầu chậm rãi thối lui đến một bên khác ý đồ di động lên trên —— Tiếng hô hoán của Barghest trong đây cũng càng ngày càng rõ ràng, trái tim của mấy người nâng tới cổ họng, vừa đi vừa quan sát.
“Toà nhà này đến cùng được xây ra để làm gì ?”
Nghe được Jackie chửi bậy, Angie lắc đầu.
“Nơi này có rất nhiều tầng đi tới một đoạn liền không có cầu thang, trước kia nó rõ ràng có thể trở thành khu vực xinh đẹp nhất trong Night City… Thôi, nói cho ngươi những việc này để làm gì, tiểu tử Night City lần đầu tiên tới đây a?”
Emma không có dự định gia nhập đối thoại của mấy người, ngoại trừ việc không ngừng tìm tín hiệu, nàng cũng không chú ý đến cả việc đi đường.
Mặt mũi Angie đều là bất đắc dĩ.
Khi Emma lấy thái độ cường ngạnh muốn tới nơi này, Angie là rất không muốn đến vạn lần ở nội tâm, ai cũng biết tình huống trước mắt không phải việc người bình thường như bọn hắn đỡ được, bất quá so với việc này, nàng muốn biết Lin tiên sinh đến cùng có thể thoát khốn từ hành động hôm nay hay không ?
“Heywood, vì sao ngươi lại tới đây ? Bao nhiêu tiền đáng giá cho ngươi bán mạng như vậy ?”
Dường như cảm thấy càng chạy thì tâm tình càng nặng nề, Angie lẩm bẩm hỏi:
Tất cả mọi người rất rõ ràng, càng đi lên trên của toà nhà bỏ hoang như này thì trên thực tế là đang tự đoạn đường lui của mình, nhưng không có cách nào… Xuống đối mặt với Barghest và chui vào công trình quái dị như quái vật ăn người không nhả xương, đây đều không phải là lựa chọn gì tốt.
Jackie đưa đầu ra liếc mắt nhìn xuống phía dưới, rồi cấp tốc thu hồi.
Đằng sau mấy kiến trúc của Longshore Stacks đều là cơ giáp Barghest đang tiến lên, hiển nhiên không muốn thả đi bất kỳ kẻ địch nào.
“Mấy kẻ dốc sức như chúng ta, ngoại trừ nghịch súng và chơi xe thì còn biết cái gì? Bạn thân mời ta giúp một chuyến… nhân tình ở Night City, không từ chối được.” Jackie nhún nhún vai, “Muội tử… Lần này xong thì ta đoán chừng Night City chắc chắn sẽ sôi trào, chúng ta nói không chừng đều thành đại nhân vật!”
Đại nhân vật?
Angie lắc đầu, khi nàng dẫn đầu ngồi lên vị trí lão đại của Animal trong Dogtown, nàng cơ hồ cảm thấy mình đã đạt thành hi vọng trong nhân sinh, thế nhưng càng ngày càng nhiều bất đắc dĩ, đều đang nhắc nhở Angie ở mọi thời khắc, định đoạt hết thảy là một người khác hoàn toàn.
“Hừ hừ… Ngươi đây ? Vì sao ngươi lại bán mạng cho Arasaka?”
Jackie nói không có chút che lấp nào.
Angie nhất thời cứng họng, vì tiền? Vì thanh danh ?… Giống như đều không phải.
Nàng không muốn thừa nhận một điểm: Mình đã không cách nào dừng lại bước chân đi về phía trước.
“Không bán mạng không được, Arasaka chính là kim chủ của ta… Từ từ, bạn thân của ngươi sẽ không phải là công ty a ? Ngươi không sợ công ty bán ngươi đi?”
Hai người là không có chút nào tránh né Emma.
Bởi vì nữ nhân này đã không lên tiếng từ khi đi lên tầng.
Emma đặt hoàn toàn lực chú ý ở việc kiểm tra tín hiệu, căn bản không nghe thấy những người khác nói gì.
Nàng biết, tất cả bây giờ thủ đoạn đều mất hiệu lực… Lin đến cùng nên làm gì?
Jackie lắc đầu, ngữ khí vô cùng chắc chắn: “Đương nhiên sẽ không.”
Một đường đi tới tầng cao nhất.
Sân thượng lồi lõm trên toà nhà mọc đầy cỏ dại, chung quanh cũng là Graffiti mà cư dân lang thang lưu lại, ghế sa lon cũ nát, rác rưởi cùng với vật bài tiết có thể thấy được khắp nơi…
Ánh mắt của Emma đã mờ đi một chút khi thấy tấm che của dây anten đều bị xé toạc, nhưng vẫn kiên định đi hướng bên kia.
Hai người trố mắt nhìn nhau móc súng đề phòng, căn bản không chú ý tới bờ môi tự lẩm bẩm của Emma vì tinh thần quá kích động và đột nhiên ngừng uống thuốc.
“Nàng còn biết sửa thứ này ?”
Jackie kiểm tra xong cảnh vật chung quanh có chút hoài nghi nhìn Emma, nhưng Angie lại kéo lấy hắn khẽ lắc đầu, “Nữ nhân kia bị điên, để cho nàng đi làm… Không nên cản.”
Ánh mắt Jackie lộ ra hoài nghi.
Angie xác nhận lần nữa.
“Không phải người một đường với chúng ta, chúng ta thường nhìn chằm chằm vào ủy thác, tiền hay địa vị… Nhưng thứ nữ nhân này muốn thì chỉ có người.”
Jackie: “Có ý tứ gì?”
Angie cười lạnh một tiếng, “Xem ra ngươi không quá hiểu về tình cảm, ta không rõ lắm nàng có cái gì với Lin, nhưng nếu cần nàng làm ra lựa chọn giữa Fixer của Dogtown và Lin, nàng sẽ không chút do dự mà lựa chọn cái sau.”
Jackie chán nản vuốt vuốt tóc…
Đều đều là cái gì, hợp lấy nửa ngày hắn và lão đại của Animal đang nghe chỉ huy của một người điên ?
“Lin, tìm người đến giúp Lin…”
Emma lục soát tại những đường dây cứng rắn đã phong hoá lâu dài, không bao lâu đã để hai tay mịn màng thành một mảnh máu thịt be bét.
Cũng rất khó nói thứ này còn có điện lực hay không.
Nhưng nàng vẫn cố chấp mà tìm kiếm…
Jackie định đưa tay ra kéo lên Emma, nhưng bị nữ nhân một cái tát đẩy ra.
Heywood Kid bị sợ hết hồn liếc thấy biểu lộ hoàn toàn không phải người bình thường trên mặt Emma xong, đã thở dài bất đắc dĩ.
Nàng rất rõ ràng, cửa vào của công trình dưới đất sẽ rất nhanh bị Barghest tìm được.
Theo tần số nói chuyện càng lúc càng nhanh, Emma cũng càng ngày càng dùng sức ——
Ngay tại khi hai người không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này nữa, nữ nhân quỳ một chân trên đất giống như bị điên đã hơi ngừng động tác, kéo ra một sợi dây màu đen từ trong một đống đường dây.
“…”
Tiếng cười của nàng có chút quái dị, nhìn chằm chằm vào đường dây kia như trân bảo, không chút do dự mà cắm vào cái rãnh kết nối sau cổ.
“Fuck.”
Cỗ dũng mãnh này đều để Jackie thấy choáng.
Đều không làm một điểm chuẩn bị tư tưởng nào a… Lin dám dùng nàng cũng là thật sự ngưu bức.
Cơ hồ người người đều biết, trong thiết bị lâu năm thiếu tu sửa khẳng định sẽ có virus từ internet, chỉ là nhiều hay ít thôi…
Nhưng Emma không sợ.
Theo ánh mắt của nàng xuất hiện màu vàng sậm chợt sáng chợt tối, hai người phòng bị bên cạnh đã thở dài một hơi.
Sau một hồi trầm mặc, phần eo Emma mềm nhũn ra một chút giống như là thoát lực.
Angie khoanh tay, còn không biết bước kế tiếp nên hành động thế nào, lại phát hiện hộp thư của mình bắn ra một tin tức, Cùng lúc đó, Jackie cũng nhận được…
Hai người liếc nhau.
Jackie nâng lên Emma liền chạy hướng phía dưới !
Bởi vì không biết Emma vừa rồi đã nghịch cái gì, vậy mà dùng tần số công cộng để truyền tin cho V, vậy cũng là mang ý nghĩa tất cả những vật dẫn thông tin trong phạm vi tín hiệu đều nhận được !
Jackie khiêng Emma hoàn toàn bất động vắt chân lên cổ chạy hướng về lỗ thủng thông lên sân thượng, dưới chân Angie có chút trượt, lao nhanh về phía trước như không muốn sống…
Hô!
Trên sân thượng cps một hồi cuồng phong đánh tới !
Rào chắn sau lỗ thủng truyền đến tiếng nổ thật to, Graffiti là… xe bay của Barghest ?!
“Barghest cũng có đồ chơi này?!”
Jackie dùng cánh tay ngăn trở cuồng phong làm cho người không mở mắt ra mppor, hai người cấp tốc chia ra trái phải ý đồ vòng qua, bởi vì khi xe bay cất cao là động cơ hướng chính diện bọn hắn, chờ nó điều chỉnh xong tư thái, chắc chắn sẽ là một phen tẩy lễ từ pháo máy.
Angie cảm thấy Jackie đang nói nhảm.
Vương quốc của ác ôn đều có tên lửa đất đối không, làm sao lại không có xe bay, chỉ là không thường thấy thôi…
Quả nhiên, pháo máy cấp tốc xoay tròn, Jackie hận không thể nhảy xuống khỏi toà nhà để trốn đạn, nhưng nơi này cũng không có thứ gì để ngăn cản lại trọng lực, pháo máy xoay tròn, rác rưởi sau lưng hai người văng khắp nơi, mặt đất dường như có một con rắn đang trườn nhanh để đuổi theo với tốc độ vượt qua bọn họ !
Kiểu chạy hình chữ Z để tránh né là vô nghĩa trước mặt hỏa lực nặng và tay bắn tỉa chân chính, bây giờ ai xông chậm thì kẻ đó là ngu ngốc !
“Ta mẹ nó!”
Angie mắng rất hào phóng.
Nhưng không phải để phát tiết phẫn nộ, mà là đạn từ pháo máy không nghiêng lệch lau chùi sát qua bắp đùi chặt chẽ, gẩy ra một vết tích máu thịt be bét, nhói nhói nóng hừng hực giống như có người đấm thẳng một phát vào xương tủy, nàng bổ nhào ra trước rồi tránh vào sau bể nước ——
Nằm nàng dưới đất bị sàn lát xi măng cứng đập mạnh đến sắp hộc máu, cơ thể còn chưa kịp co rúc.
Xe bay càng thêm nhanh nhẹn hơn tưởng tượng, lúc này Jackie đã chạy vào lỗ thủng, quay đầu nhìn lại Angie tại bể nước cách đó không xa.
Hắn một tay cầm súng đáp lễ hai cái, để thân xe bay vang lên hai tiếng như bị cù lét rồi bị tiếng động cơ bao phủ ngay, bọc thép không nhìn lần công kích này chỉ chuyển động nhanh chóng, trong cửa liên tục có mấy tên Barghest nhảy xuống ——
Một kẻ trong đó giơ súng nhắm ngay Jackie để hắn phải vội vàng rút về hành lang.
Cộc cộc cộc!
Đạn đánh bụi đất trên lỗ thủng bay loạn, Angie bị binh sĩ đạp một cước cơ hồ đã gãy eo !
Phốc thử!
Một hồi vo ve đã vang dội khắp màng nhĩ, Angie cảm giác trước mặt như có thứ gì lóe lên.
Trên thực tế, quả thực có một đường màu đen có hình zíc zắc xuyên thẳng qua binh lính đang rơi xuống, ở trong mắt Angie, cơ thể của những binh lính kia giống như bị đánh tan bởi một loại năng lượng ẩn hình, nửa người đã bị đè ra vật chất đậm đặc như sốt cà chua rồi bắt đầu phun tung toé ——
Miệng ống pháo màu bạc trắng phản xạ hàn quang.
Xe bay tựa hồ phát giác được không thích hợp, muốn tăng độ cao ở nửa đường, thậm chí còn có binh sĩ Dogtown bị quăng xuống bởi vì không đứng vững ——
Dưới mũ giáp của MaxTac phát ra một tia cười khẽ vì miệt thị.
Tiếng giòn vang của Projectile Launch System vang vọng bầu trời !
Một bộ động cơ của xe bay lập tức bị phế bỏ, kèm theo khói đen nồng nặc bắt đầu xoay tròn, độ cao chợt hạ xuống!
“Dorio…”
Maine nhìn xem xe bay rơi xuống, nhắc tới tên của nàng.
Lựa chọn vì xúc động cũng không có gì sai, nhưng ích kỷ vẫn là điều có lỗi, hắn muốn cho người yêu một câu trả lời thỏa đáng.
Hai ánh mắt sững sờ nhìn về phía nam nhân mặc đồ của MaxTac, hắn giơ súng lên nhắm ngay Angie trong kinh ngạc.
“Dorio ở đâu ? Ta tìm rất nhiều người… Hy vọng ngươi trả lời nhanh lên .”
Fuck?!
Heywood Kid hô lớn một tiếng, “Tỉnh táo anh em ! Nữ sĩ khỏe mạnh như tay quyền anh chuyên nghiệp kia liền ở dưới toà nhà này !”
Maine nghiêng đầu qua, nhìn về phía Jackie cường tráng giống như mình, miệng ngọ nguậy, lại là một lần nói với vẩn không quan hệ với câu hỏi vừa rồi.
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập