Chương 231: Cố chấp và phản kháng ( thượng )
“V, ngươi đã đến.”
Jenkins là người nóng tính.
V đã làm việc một đoạn thời gian dưới tay kẻ bị Arasaka gọi đùa là “lão nhị vạn năm ” này, thì tự nhiên biết phong cách của hắn ——
Tỉ như không ngừng chửi bậy, hay ngữ khí hấp tấp…
Lúc này Jenkins phảng phất không còn táo bạo như trong điện thoại, tương phản đèn phòng làm việc chỉ vẻn vẹn có hào quang nhỏ yếu trong hốc tường, hắn chỉ là chống khuỷu tay trên mặt bàn, nắm hai tay che trước mặt, sau đó dùng một loại ánh mắt không hiểu nhìn chằm chằm nữ hài có thể xưng là người nối nghiệp của mình.
V bước chân rất chững chạc, tự nhiên giống như từng dựa theo quá trình tương tự để tiến hành thương thảo khi bộ môn gặp tình huống khẩn cấp, nhưng trên thực tế ban giám đốc có lẽ đã bố trí xong “máy chém”, chỉ chờ người có 2 vị trí bộ trưởng ở phân bộ Night City như mình duỗi cổ chờ bị làm thịt.
“Ân.”
Jenkins chưa từng nghe V nói qua bao nhiêu việc tư về bản thân, nhưng bọn hắn chính xác rất giao tâm, trên chiến trường lợi ích của công ty, hành động thành công mới đúng là cơ sở của hợp tác và tin cậy lẫn nhau.
Tính cách của nàng rất lạnh, đánh giá từ các đồng nghiệp của phòng Counter-Intelligence đối với cô nương này đại bộ phận cũng tương tự với: Không từ thủ đoạn, mặt lạnh, không có tình cảm gì.
V biết mình sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này, nàng cũng không có ngồi xuống, kiên nhẫn chờ đợi Jenkins nói ra việc trong tay.
Kể từ khi trung tầng của công ty bị bàn tay lớn như Yorinobu gây dựng lại, Jenkins giống như đã biến thành người khác.
Người khác có thể không hiểu hoàn cảnh quẫn bách của Jenkins, nhưng V rất rõ ràng…
Ở bất kỳ một phân bộ nào khác trên thế giới này, Tổ tác chiến Đặc biệt đều sẽ gắt gao đè phòng Counter-Intelligence một đầu, chớ nói chi là Phòng an ninh cơ hồ không có quyết sách gì tự chủ, cho dù cần thi hành nhiệm vụ dâng mạng, Phòng an ninh cũng phải làm theo.
Nói cách khác, Jenkins giống như là người đứng cao nhất dưới ban giám đốc, chỉ có điều dưới vườn hoa có vẻ tươi đẹp lại là bộ rễ tùy thời có thể thối nát.
Rất nhiều lần V cũng muốn biết, vì sao Yorinobu không cần hắn.
“V?
Là ta nhắc nhở không đủ rõ ràng sao?”
Câu nói đầu tiên để đánh vỡ trầm mặc rõ ràng hơi quá sức, giống như là một bộ Braindance nhàm chán đến cực điểm, đột nhiên có người cầm đao cắm vào tim ngươi, từ đó sinh ra loại cảm giác toát ra mồ hôi lạnh cả người kia…
Lông mày V run lên, theo bản năng muốn xem chung quanh có tồn tại những người khác hay không.
Jenkins tựa hồ rất đau khổ…
Hắn nắm vuốt bình rượu, tự rót cho mình một chén, cũng không có hỏi V có muốn uống hay không.
“Chờ một lúc nữa có lẽ sẽ xuất hiện phiền phức rất lớn, cồn có thể ảnh hưởng sức phán đoán.”
Jenkins nhún nhún vai, tựa lưng vào ghế mà uống từng ngụm, “Có lúc ta không thể không cảm thán rằng thế giới này rất buồn cười —— Khi đi tổng bộ ở Nhật Bản thì ta còn đang suy nghĩ…‘ Lúc nào có thể để cho con đĩ Abernathy chớ cản đường của ta ’.”
“Hiện tại thế nào? Ta thật muốn để cho nàng lại nhảy nhót thêm một hồi ở Arasaka.”
Xem ra mỗi người đều tràn ngập ảo tưởng đối với con đường mình chưa đi qua.
V cũng không để ý nội dung của đối thoại, tương phản nàng biết việc hôm nay có phiền phức rất lớn, cho dù được Lin báo cho, nhưng việc hôm nay nói không tốt chính là một lần tàn sát ở nội bộ Arasaka.
Hôm nay Subnet của Arasaka nhắc nhở đã ít đến thương cảm, so với thẩm tra nội bộ chuyện bé xé ra to, hoàn toàn yên tĩnh mới càng đáng sợ.
Jenkins nhìn ra được cô nương này rất gấp, nhưng hắn dường như cố ý, giống như đang kéo dài thời gian.
“V, ta nhớ được ngươi gọi —— Thôi.”
V đã có chút không che giấu được nóng nảy dưới biểu lộ tỉnh táo, nhưng nàng không có khả năng lùi bước tại giờ phút quan trọng này, bởi vì thế trận hôm nay chắc chắn do Yorinobu bố trí, nàng muốn làm chuyện mình nên làm.
“Ta vừa chán ghét lại ưa thích Arasaka, một lòng nhào vào công tác, ngoại trừ Whisky thì ta cũng không có gì cả.”
Trong thoáng chốc, V tựa hồ thấy được Jenkins đã trùng lặp với Bác sĩ Victor, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn một chớp mắt ——
Nếu như Jenkins lại kéo dài tiếp, Counter-Intelligent xuất hiện làm phản bất ngờ, mình sẽ lâm vào tình cảnh cực kỳ phiền phức, nàng đi về văn phòng của Jenkins hoàn toàn là dựa vào cảm ân, còn có lần trước Jenkins tương trợ âm thầm.
Thế là, cô nương này liền vô ý thức cắm tay vào trong túi quần để cầm dao !
Subnet của Arasaka sẽ để cho hạ cấp không cách nào sử dụng Cyberware chiến đấu và vũ khí trong văn phòng của thượng cấp, nhưng đối với cơ thể cơ hồ không có Cyberware chiến đấu gia trì như Jenkins, V vẫn có thể làm được.
V hoàn toàn không cần suy xét trước khi làm một ít quyết định.
Ngay tại khi lợi khí cắt yết hầu sắp ra khỏi vỏ ——
“Còn có cơ hội V, bây giờ còn có thể rời đi.”
Jenkins uống cạn một ngụm Whisky Bourbon cuối cùng.
Cùi chỏ cong lên của V cứ như vậy mà ngưng kết tại chỗ, sửng sốt mấy giây mới khẽ cười nói: “Ta nhớ được ngươi đã nói rất nhiều lần với ta về ‘Không nên hỏi câu ngu xuẩn này ’ hay ‘Làm sạch sẽ một chút’… Như thế nào?”
Jenkins đứng lên, kéo âu phục ra về trước người, ngẩng đầu lên điều chỉnh cà vạt.
“Bởi vì ta không có điểm yếu, V.”
Biểu lộ của V dần dần trầm xuống.
Jenkins rất có kiên nhẫn chờ đợi V đáp lại.
Nhìn một chút, hắn phát hiện không cần đối phương trả lời, “Thực sự là mẹ nó… Tại sao giống như ta chết cũng không quay về, người một thân một mình đi vào Arasaka Tower như chúng ta hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo một ít cố chấp ? Hừ hừ… Vậy thì gặp lại ở phía trên a.”
Câu vừa rồi muốn hiệp trợ V rời đi Arasaka Tower bây giờ vẫn như cũ giống như ảo giác.
Jenkins cười cười, đi qua từ bên cạnh V, cứ như vậy cửa tự động đã đóng lại.
……
—————–
“Kỳ quái, hôm nay xảy ra chuyện gì ?”
Joel móc một thìa đồ hộp đậu hà lan không có chút khẩu vị nào, nhìn xem người của Phòng an ninh đang tập kết trong sân.
Bây giờ trên dưới công ty chỉ có không đến 100 người, cơ hồ tuyệt đại bộ phận cũng xuất thân từ binh sĩ —— Không biết vì sao liền bị thủ trưởng phái đến công ty này, ngoại trừ mấy nhà xưởng, vết máu chưa quét xong trên mặt đất, cùng với nhà máy bị ghi là cấm vào ở chỗ sâu nhất trong hiệp nghị bảo mật, thì cũng không có gì cả.
Đương nhiên, cũng có một chút hàng hóa cần xe tải kéo đi không ngừng, đương nhiên là vũ khí của Arasaka.
“Cảm thấy không lành là được rồi, huynh đệ…”
Đồng bạn ngành kỹ thuật vừa ăn vừa chửi bậy, “Arasaka đây là muốn đuổi hết chúng ta, anh em là thổ dân Night City đường đường chính chính, liền mẹ nó chưa từng nghe qua nhà công ty ở quận Watson này có quan hệ lớn gì, nhìn bộ dạng đoán chừng là cần đi tìm công tác mới.”
Joel cảm thấy kẻ tùy tiện này có chút ý tứ.
“Bị đuổi thì sẽ không có gì cả.”
Kết quả đồng bạn đối diện chẳng những không sầu mi khổ kiểm hoặc trầm thấp, tương phản lại bắt đầu líu ríu: “Công ty trong mắt chúng ta chính là từng đài máy móc biết cử động, căn bản không thiếu kẻ như chúng ta… Theo ta thấy thì Arasaka cũng không tính là kẻ ngu nhất —— Ngươi chẳng lẽ không biết việc nhà máy sẽ đổi Cyberware cho nhân viên, nhưng phải ký khoản vay năm mươi năm a?”
“Lại nói, hạ tràng của đám khốn nạn tới từ phòng Counter-Intelligence và Phòng an ninh còn thảm hơn chúng ta nhiều.”
“Cấp trên nói cái gì thì bọn hắn liền phải làm cái đó, khi cần bọn hắn liều mạng mà dám có kẻ nhát gan thì sẽ xử lý ngươi trước tiên.”
Joel nhai nhai hạt đậu, cảm thấy đồng bạn tựa hồ có một tia đạo lý.
Những người khác có thể bị đuổi hay không thì khó nói, chỉ có phòng Counter-Intelligence là không thể, bởi vì hiệp nghị bảo mật nghiêm khắc để cho nhân viên Counter-Intelligence chỉ có thể bị động chờ quyết định, mà rơi vào trường hợp này thường thường không chỉ bị tịch thu tài sản và Cyberware, mà còn gặp phải vấn đề có giữ được mạng nhỏ không.
Đồng bạn không có hứng thú càng nhiều với việc bên ngoài, sự hiếu kỳ của hắn chủ yếu là ở trên người Joel.
Thấy đối phương không có hứng thú đối với lời của mình, nam nhân tùy tiện này bắt đầu chém gió tiếp: “Nói thật, cmn huynh đệ ngưu bức a… Ta cũng là dân kỹ thuật làm nhiều năm như vậy rồi, không nghĩ tới hôm nay thật đúng là may mắn có ngươi hỗ trợ, lấy tay nghề này của ngươi —— Tại sao ta còn chưa gặp qua ngươi ở Phòng bảo trì của Arasaka a? Cũng không nhớ ra được có ai giống ngươi ở Arasaka Industrial Park.”
Ánh mắt Joel một mực nhìn về bên ngoài, lông mày càng nhíu càng sâu.
Xảy ra chuyện.
Binh sĩ Phòng an ninh phía ngoài bắt đầu chia tổ, bắt đầu bố phòng trong khu vườn toàn bộ là bộ phận hậu cần, mà mình bây giờ bởi vì hiểu kỹ thuật đã đổi ca tạm thời, cũng không có nhận được mệnh lệnh gì.
“Ngươi nói thứ kia là Cyberware, ta tại sao cảm giác không giống, cỗ máy lớn như vậy phải tạo Cyberware bao lớn, chẳng lẽ cần tạo xe tăng…”
Tiếng líu ríu của đồng bạn tựa hồ yếu đi ở bên tai.
Ở một khắc khi Joel đứng lên, cửa lớn đã bị mấy tên binh sĩ của Phòng an ninh đẩy ra, công nhân kỹ thuật ngồi ăn cơm ở đây đều ngẩn ra…
Thìa rơi trên poster Doll dán ở bàn ăn, tay Joel bởi vì huấn luyện đã có chút không thành thật —— Quỷ mới biết lànguyên nhân gì, hắn chỉ là một kẻ mới vừa vào công ty, huấn luyện mấy tháng để kiếm cơm mà thôi.
Các binh sĩ cũng không nói chuyện, liền ôm súng đứng gác, phảng phất như muốn tạm thời nhốt một số người này lại.
Thấy Joel đứng dậy, đồng bạn bên cạnh vội vàng kéo hắn —— “Ngươi định tự sát sao ?!”
Những binh sĩ không nói gì nhưng lại có hành vi xông tới bất thiện cũng chú ý tới người này.
“Ngồi xuống! Mẹ nó nói chính là ngươi!”
Nhưng mà lời Joel nói ra lại làm cho đồng bạn bên cạnh lập tức cứng ngắc.
“Phòng Counter-Intelligence đều không rõ ràng tình huống, đã xảy ra chuyện gì?”
Mẹ kiếp…
Mặt của đồng bạn tràn đầy biểu tình mộng bức, hoàn toàn không ngờ tới người trẻ tuổi còn dính dầu trên tay là người của phòng Counter-Intelligence.
Binh sĩ chậm rãi đặt tay lên cò súng, Joel lập tức thầm nghĩ không tốt, ngay sau đó một báng súng trầm trọng liền đập vào trên ngực Joel, “Có gì muốn hỏi thì tìm trưởng phòng Suzuki a, bây giờ —— Các ngươi đều đi ra ngoài cửa ngồi xổm.”
“Muốn hỏi cái gì, thì trực tiếp hỏi trưởng phòng Suzuki a!”
Joel kém chút thở không ra hơi cảm giác mình bị người bỗng nhiên giật ra ngoài, vẻn vẹn vài phút, tất cả nhân viên trong NID của công ty chưa đặt tên này đã tụ tập ở quảng trường
“Thế nào?”
Tất cả mọi người đều giống như là dê béo bị nuôi nhốt, tất cả mọi người đang châu đầu ghé tai, nhưng không có một ai dám nói chuyện lớn tiếng.
Lúc này Joel mới phát giác được luống cuống…
Từ khi huấn luyện kết thúc đến lúc tiến vào phòng Counter-Intelligence của Arasaka thì cũng mới 3 tháng, hắn đương nhiên còn có gan, nhưng khi chân chính phải đối mặt tình thế hỗn loạn không rõ, hắn mới biết được xưa nay mạng của mình đều không ở trên tay mình.
Không được, hắn phải nghĩ biện pháp.
Người cũng là xu cát tị hung, để cho một tân binh căn bản chưa từng trải qua tràng diện này suy nghĩ, thì cũng không nghĩ ra được ý tưởng quá tốt.
Hắn quan sát được toàn bộ khu vực bị Phòng an ninh khống chế đã chia ra 3 bộ phận, một phần là đội ngũ bên ngoài nhà máy ở chỗ sâu nhất, một bộ phận là phụ trách phòng bị bình thường, hơn mười binh sĩ còn lại thì đang trông giữ mấy chục người bọn hắn.
Phía dưới đèn pha trắng hếu, là sự đề phòng và thần kinh căng thẳng trên mặt các binh sĩ, còn có sự sợ hãi của người bị trông giữ.
Bất luận ở loại tình huống nào, đối với thế cục quỷ quyệt phức tạp, người nắm chặt súng thường thường có quyền chủ động, dù cho đây chỉ là một nhà công ty cỡ nhỏ đang tiến hành khống chế và quét sạch nội bộ.
Joel nhìn xem binh sĩ không có chú ý tới mình, khẽ cắn môi, tử tế nghe lấy đám người chung quanh đàm thoại.
Tần suất bắt đầu càng ngày càng cao, cũng càng ngày càng huyên náo.
Binh sĩ dẫn đầu nhíu nhíu mày, lớn tiếng quát: “Đều an tĩnh!”
Nhưng mà phong cách hành sự không khai thác thái độ cứng rắn từ đầu này, đã dẫn đến đám người bắt đầu không an phận.
“Mẹ nó, đến cùng chuyện gì, chúng ta là nhân viên của Arasaka, các ngươi dựa vào cái gì để làm như vậy!”
“Đêm hôm khuya khoắt, đến cùng làm gì ?!”
Cơ hội tốt!
Joel bỗng nhiên đẩy một người về phía trước, giống như tia lửa nhỏ tiến vào thùng thuốc nổ, đám người lập tức có khuynh hướng bạo động, hắn nuốt nước miếng một cái, tay mò đến súng lục Budget Arms ở eo.
Những vũ khí khác không mang vào tới, có nó là đủ rồi.
Binh sĩ thấy đám người vọt tới trước, lập tức giơ súng, tất cả mọi người trong mắt cũng là sợ hãi và cuồng loạn, “Đều mẹ nó lui vè phía sau!”
Đột nhiên!
Một hồi tiếng súng chói tai vang lên trước mặt đám người !
Quảng trường vốn được Arasaka trải tài liệu chống lực trên mặt đất xuất hiện thật nhiều lỗ lớn, lòng bàn chân của kẻ xông lên phía trước nhất đã bắn tung tóe tia lửa nhỏ, dọa đến hắn lập tức dựng thẳng lên cánh tay ôm khuôn mặt tại chỗ huơ tay múa chân…
Vỏ đạn thô to rơi xuống đất, thanh âm trong trẻo, bộ 【 Defender · Súng máy hạng nặng 】 thường xuyên trang bị thêm trên tháp pháo liên hoàn, đã bị một cánh tay nhỏ không hợp tỷ lệ thường gánh lên bờ vai.
“Oh shit!”
Mấy kẻ bị bầy người xô đẩy đến trước nhất lập tức đặt mông ngồi xuống đất, nhìn xem nữ hài thấp bé phía trước, đều bị dọa phá gan.
Rebecca một bộ im lặng đến cực điểm, “Uy! Đến cùng xảy ra chuyện gì?”
Nam nhân nào đó muốn chạy ra ngoài từ bên cạnh mới vừa giơ chân, liền thấy trước mặt bị một kẻ khá cao nhưng phần eo còng xuống, Optic có chút quái dị, tứ chi nhỏ dài ngăn lại.
Kiwi thuần thục dùng Quick Hack giúp mấy kẻ lớn tiếng ồn ào trong đám người “Ngủ thiếp đi”.
Có người làm thật, đám người trong nháy mắt không còn cáu kỉnh như thế.
“Ta đi ta đi… Xong, đây là muốn xử lý tất cả chúng ta ở chỗ này ? Chúng ta cũng không làm gì a…”
“Chủ a, cảm tạ ngươi ban cho ta một ngày này, thỉnh dẫn đạo ta, bảo hộ ta…”
Đồng bạn rất hay nói bên cạnh Joel ôm đầu ngồi xổm xuống đất đang lắc đầu không ngừng, âm thanh đều mang một cỗ nức nở, trong miệng đọc lời cầu nguyện.
Tân binh Joel sắc mặt trắng hếu cũng ngoan ngoãn ngồi xổm xuống, “Những tên kia là ai?”
Đồng bạn rõ ràng không nghe được mình nói, chỉ không ngừng co đầu.
Joel không trông cậy nổi vào những người khác đã nghe được nhân viên bên cạnh lẩm bẩm, “Không giống binh sĩ, cũng không phải nhà khoa học, mẹ nó ai biết —— Xem khuôn mặt ngựa giống như Mr.Studd kia ( Pilar ), mẹ nó thật dọa người!”
Lúc này, có tiếng của đàn ông truyền đến từ phía sau lưng.
“Đó là bằng hữu của ta.”
Có người quay đầu, phát hiện nam nhân tuổi trẻ sau lưng đang mặc một cái áo dính đầy vết máu.
Lúc này Pilar gân giọng hô to, “Tiểu tử kia ! Con mẹ nó ngươi đang làm gì đấy? Đến cùng xảy ra chuyện gì?”
Đám người lúc này biết rõ hai nam nhân trước mắt chính là nhân tố quyết định cho việc hôm này, binh sĩ vừa rồi lặp lại để đám người an tĩnh đã chạy chậm tới.
“Bộ trưởng Lin, trưởng phòng Suzuki.”
Joel vừa rồi làm thật nhiều động tác nhỏ vốn là chột dạ đến không dám quay đầu, chỉ có thể dùng ánh mắt còn lại liếc tới hai nam nhân đang nhìn qua đám người, nghe tới binh sĩ hô lên chức vụ của hai người xong, sợ hãi trong ánh mắt của hắn càng thêm rõ ràng.
Ngay tại lúc hắn giống như mất hồn suy xét có ai phát hiện ra động tác của mình không, nam nhân đã đi qua bên cạnh mình, một đường đi vào giữa đám người.
Binh sĩ lờ mờ truyền đến tiếng nói——
“Trưởng phòng, dựa theo ý của ngươi, chỉ lựa chọn trấn áp.”
Suzuki dùng tiếng Nhật trả lời: “Nhà công ty này vốn không dùng tới nhiều người như vậy, không cần thiết chế tạo giết chóc, nghe Lin… Lão bản a.”
Lâm Dược tự nhiên thấy được đám người vừa rồi muốn phản kháng, hắn không nghĩ tới Suzuki sẽ lưu vấn đề tới bây giờ, trên thực tế có thể hoàn toàn thôi việc, chỉ để lại đoàn đội khoa học của Honshu là được.
Tất nhiên cũng đã đi tới tình trạng này, Lâm Dược liền dứt khoát trực tiếp nói thật.
“Từ hôm nay trở đi, nhà công ty này liền không thuộc về Arasaka, đến nỗi vì sao không thuộc về Arasaka… trên người ta chính là chứng minh.”
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Binh sĩ sau lưng Suzuki cũng luống cuống, hắn chỉ là thi hành theo mệnh lệnh, lại không nghĩ rằng cấp trên của mình đã làm ra quyết định phiền toái như vậy sau lưng bọn hắn, tay của hắn lập tức cầm súng.
Suzuki đưa lưng về phía hắn thản nhiên nói: “Yamagami-kun, tốt nhất đừng làm như vậy, nghe xong rồi hẵng quyết định.”
Rebecca sau khi nghe xong đã cẩn thận hỏi lại, “Có ý tứ gì?”
Kiwi sau lưng sâu xa nói: “Đương nhiên là lão bản tốt của chúng ta lại gây sự, lần này vẫn còn lớn, giành được công ty này từ trong miệng Arasaka.”
Pilar xông ra từ bên cạnh, một mặt âm trầm, “Thật là một kẻ hỗn đản…”
Lâm Dược nhìn xem ánh mắt mất tự nhiên của tất cả mọi người, tiếp tục dùng ngữ khí như giãi bày sự thật: “Cho nên lựa chọn bây giờ cho mọi người chỉ có hai cái, rời đi hoặc không ly khai; Tất cả tiền lương và đền bù sẽ được trả một thể.”
“Tránh hết ra a.”
Binh sĩ Arasaka của phòng an ninh chỉnh tề tránh ra.
Các công nhân viên được Arasaka điều tới đây đều trố mắt nhìn nhau, không có một ai dám động.
Suzuki ho khan một tiếng, hơi hơi quỳ gối nâng lên một kẻ bị dọa mất hồn bên cạnh, đẩy hắn đi lên trước.
Người kia bị đẩy một cái thì biểu lộ liền kém một phần, khi sợ hãi đến điểm tới hạn, hắn đột nhiên không muốn sống bắt đầu lao nhanh về trước.
Mà Suzuki liền yên tĩnh đứng tại chỗ, nhìn xem tên kia càng chạy càng xa…
Tiếng súng trong tưởng tượng của đám người không có vang lên, ngoại trừ binh sĩ phụ trách phòng bị ( người của Suzuki ) vững như Thái Sơn ra, những người còn lại cũng bắt đầu dao động.
Trên thực tế Lâm Dược cũng không chuẩn bị lưu những người này ở đây, thả bọn họ đi là biện pháp tốt nhất, sau này hoàn toàn có thể điều động nhân thủ từ Dogtown, cho nên cũng không có gì ghê gớm, hắn cũng không nguyện ý dính máu lên tay bởi vì loại chuyện này.
Đám người bắt đầu chạy vọt về phía trước, bọn hắn đều thu đến chuyển khoản từ ngân hàng trú tạm ở Dogtown không bị Arasaka ảnh hưởng.
Các binh sĩ cũng bắt đầu dao động.
Ngay tại khi Lâm Dược cho rằng tất cả mọi người chạy hết xong thì mình liền phải mang tiểu đội đi giúp V, hắn phát hiện có kẻ “không đứng đắn” còn ở tại chỗ.
Bị dọa đến không thể chạy sao?
Suzuki cũng chú ý tới tên kia, có vẻ như kẻ vừa rồi gây sự trong đám người chính là hắn.
Không chỉ có như thế, còn có hơn 10 người không lựa chọn rời đi.
Mí mắt Lâm Dược giật một cái.
“bộ trưởng Lin, xin hỏi không đi thì có hậu quả gì ?!”
Có người gan lớn đã đặt câu hỏi.
Nhưng Suzuki lại thay thế Lâm Dược đáp một câu:
“Vậy liền làm địch nhân với Arasaka.”
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập